XUÂN BUỒN thơ Chung Thủy
XUÂN BUỒN
Lặng đón Xuân về theo nỗi đau
Trời Xuân như dệt kín khung sầu
Đêm Xuân nước mắt rơi từng giọt
Nghe tiếng Xuân buồn gợi nhớ nhau
Một buổi người đi biền biệt xa
Niềm riêng đọng lại đoạn tình xưa
Nửa chừng lỗi nhịp sai cung bậc
Từ dạo Xuân sang gió chuyển mùa
Sương Xuân nhè nhẹ lạnh se lòng
Sâu lắng ngọt ngào những đợi mong
Gọi nắng Xuân đầy trong giấc mộng
Dỗ ru kỷ niệm ngủ say nồng
Dần khuất chân mây vệt ráng hồng
Âm thầm nhìn cánh nhạn qua sông
Bao lần Xuân…bấy nhiêu lần khóc
Là bấy nhiêu mùa Xuân thủy chung
Chung Thủy
XUÂN TÀN
Bến vắng ngàn năm vẫn nhớ nhung
Thiết tha mong đợi buổi tương phùng
Triều cường từng đợt dâng theo sóng
Nước mắt bao phen chảy ngược dòng
Dấu kín trong tim nỗi ngỡ ngàng
Thuyền xưa xuôi mái vội sang ngang
Mịt mờ mây gió bay lờ lững
Lác đác rụng rơi lá úa vàng
Một chút niềm riêng tê tái lòng
Cô đơn lạc lỏng buổi tàn Đông
Quạnh hiu bóng lẻ chờ Xuân đến
Héo hắt hao gầy bởi đợi mong
Xuân chẳng bao giờ đến nữa đâu
Mấy lần Xuân đến mấy lần sầu
Hồn thơ tím ngắt tình tan vở
Xuân cũng tàn qua những bể dâu
Chung Thủy