Đệ Ngũ Hạm đội Hoa Kỳ

 Đệ Ngũ Hạm đội Hoa Kỳ

Đệ ngũ Hạm đội Hoa Kỳ

> Phù hiệu Đệ ngũ Hạm đội

Hoạt động 26 tháng 4, 1944 – tháng 1, 1947
> 1 tháng 7, 1995 – hiện tại
Quốc gia Hoa Kỳ
Binh chủng Hải quân Hoa Kỳ
Loại Hạm đội
Vai trò Hoạt động hạm đội trực tiếp
Bộ phận của Tổng Tư lệnh lực lượng Hải quân Hoa Kỳ, Bộ Tư lệnh miền Trung
Đồn trú/Tổng hành dinh Hoạt động Hổ trợ Hải quân Bahrain
Các tư lệnh
Tư lệnh hiện tại Phó Đô đốc Mark I. Fox
Tư lệnh nổi bật Đô đốc Raymond A. Spruance
   Hạm đội 5 có trách nhiệm với các lực lượng hải quân trong Vịnh Ba Tư, Hồng Hải, Biển Ả Rập và ngoài khơi Đông Phi châu xa tận về phía nam như Kenya. Hạm đội có cùng Tư lệnh và tổng hành dinh với Bộ Tư lệnh miền Trung Tổng lực lượng Hải quân (Naval Forces Central Command).
 Lịch sử
Đệ ngũ Hạm đội đầu tiên được thành lập vào ngày 26 tháng 4 năm 1944 từ Lực lượng miền Trung Thái Bình Dương và do Đố đốcRaymond Spruance chỉ huy nhưng bị giải tán sau chiến tranh. Các chiến hạm của Đệ ngũ Hạm đội cũng là của hạm dội 3
.Trong Chiến tranh Vùng Vịnh lần thứ nhất, vùng này được các chiến hạm từ các hạm đội mang số khác tuần tra nhưng không có một hạm đội thật sự nào tồn tại cho khu vực trách nhiệm đã được ấn định.
 Vào tháng 7 năm 1995, một hạm đội mang số được nghĩ rằng là cần thiết. Sau 48 năm gián đoạn, Đệ ngũ Hạm đội đã được tái xây dựng và hiện tại đảm nhiệm tuần tra Vịnh Ba Tư, Hồng Hải, và biển Á Rập. Tổng hành dinh của hạm đội đặt tại Manama ở Bahrain.
Đệ ngũ Hạm đội là một bộ phận chỉ huy của Bộ tư lệnh miền Trung.
Trong những năm đầu có mặt của hạm đội, lực lượng của hạm đội thường thường bao gồm một Chiến đoàn Hàng không Mẫu hạm (Carrier Battle Group), một Đoàn Trực chiến Đổ bộ, các lực lượng tham chiến nổi , lực lượng tiềm thủy đỉnh, các phi cơ thám thính và tuần tra biển, và các tàu tiếp vận.
  Tuy nhiên, với cuộc chiến chống khủng bố, chiến lược hải quân của Hoa Kỳ đã thay đổi. Các cuộc trang bị thời Chiến tranh Lạnh bây giờ là thuộc về quá khứ. Dần dần, chính sách luôn giữ một số chiến hạm trong những vùng nào đó của thế giới cũng đã qua. Tuy nhiên, như thông thường hạm đội hiện tại gồm có một Đoàn Công kích Hàng không Mẫu hạm, một Đoàn Trực chiến Đổ bộ hoặc Đoàn Công kích Viễn chinh, và các chiến hạm, máy bay cùng với 15.000 người phục vụ trên các chiến hạm và 1.000 nhân sự hổ trợ trên bờ. [2]
  Các lực lượng của Đệ ngũ Hạm đội hùng hậu nhất là đầu năm 2003, khi 5 Hàng không mẫu hạm của Hải quân Hoa Kỳ, 6 tàu chở trực thăng chiến đấu đổ bộ của Thủy quân lục chiến, các tàu hộ tống và tiếp vận, và trên 30 tàu của Hải quân Hoàng gia được đặt dưới quyền tư lệnh của Đệ ngũ Hạm đội.
   Sau sự sụp đổ của Baghdad vào tháng 4 năm 2003, số lượng lớn các chiến hạm nhanh chóng được rút xuống. Trừ khi có các căng thẳng rất nghiêm trọng trong vùng, các lực lượng của hạm đội có thể sẽ ở mức độ thấp hơn so với trường hợp các năm vừa qua.
 Cùng với Bộ Tư lệnh miền Trung Tổng Lực lượng Hải quân, Đệ ngũ Hạm đội giám sát 3 lực lượng đặc nhiệm đang theo dỏi các hoạt động trên biển: Lực lượng Đặc Nhiệm Kết hợp 158 trong Bắc Vịnh Ba Tư, Lực lượng Đặc Nhiệm Kết hợp 150 qua Sừng Phi châu, và Lực lượng Đặc Nhiệm 152 có thể trong Vịnh Oman và Biển Á Rập.

 Các đơn vị trực thuộc

Lực lượng Đặc nhiệm 50, Lực lượng Chiến đấu
Lực lượng Đặc nhiệm 51, Lực lượng Đổ bộ
Lực lượng Đặc nhiệm 53, Lực lượng Tiếp vận
Lực lượng Đặc nhiệm 54, (Vừa là Lực lượng Đặc nhiệm 74) Lực lượng Tiềm thủy đỉnh
Lực lượng Đặc nhiệm 57, (Vừa là Lực lượng Đặc nhiệm 72) Lực lượng Thám thính và Tuần tra (Sử dụng máy bay thám thính và tuần tra biển P-3 và EP-3)
Lực lượng Đặc nhiệm 58, Lực lượng Thám sát Biển (Bắc Vịnh Ba Tư)
Lực lượng Đặc nhiệm 59, Lực lượng Viễn chinh/Lực lượng Biệt động (Khi cần, như tháng 7-8 năm 2006 thi hành sứ mệnh di tản ở Lebanon)
BKTT
*******************************************
>

——————————————————————————-

Mất RQ-170, Mỹ điều động UAV Predator C Avenger 

tới Afghanistan.

Sau khi máy bay do thám tiên tiến RQ-170 bị Iran tấn công và thu giữ, Nhà trắng đã triển khai loại UAV tàng hình Predator – C Avenger (“Kẻ báo thù”) tới Afghanistan.
 UAV tàng hình Predator C Avenger.

Theo nguồn tin, Không quân Mỹ (USAF) dự định trang bị cho Avenger loại bom GBU-24 có trọng lượng nặng 900 kg để có thể xuyên phá được các mục tiêu trong lòng đất. Việc Predator – C tới Afghanistan được cho là để thay thế RQ-170 Sentinel vừa bị Iran “bắt sống”. Tuy nhiên, USAF lưu ý rằng Predator – C không thể thay thế hoàn toàn cho RQ-170.

Đôi nét về UAV Predator – C Avenger.

Predator – C Avenger thực hiện chuyến bay đầu tiên vào tháng 4/2009, là một loại máy bay không người lái có khả năng “tàng hình”, được General Atomics Aeronautical Systems phát triển.
Predator – C Avenger có nhiều điểm tương đồng với các dòng UAV tấn công như MQ-1 Predator và MQ-9 Reaper (Predator B) đang hoạt động trong biên chế Quân đội Mỹ. Những điểm giống nhau đó có thể được quan sát thấy thông qua kết cấu điều khiển, truyền động, khả năng mang vũ khí và các thiết bị theo dõi. Điểm khác biệt ở dòng Avenger mới là nó sử dụng động cơ phản lực cánh quạt thay vì động cơ cánh quạt như các UAV thế hệ cũ. Ngoài ra, UAV tấn công mới còn được trang bị thêm thiết bị hỗ trợ hạ cánh tốt hơn, phần thân của UAV này khá “mượt”, có phần bè sang hai bên. Trong khi phát triển, nhà thiết kế đã ứng dụng các công nghệ tiên tiến để cho nó có thể tàng hình trước sự quan sát của các trạm radar đối phương. Predator – C được lắp đặt đầy đủ những hệ thống điện tử, cảm biến trinh sát tiên tiến nhất và có thể hoạt động trong một vùng không gian rộng lớn, cũng như thực hiện được một loạt các nhiệm vụ quân sự khác nhau. Với một động cơ phản lực cánh quạt Pratt &Whitney PW545B, “kẻ báo thù” tiêu thụ nhiên liệu thấp. Vì vậy mà thời gian hoạt động liên tục của nó lên tới 20 giờ, tốc độ bay lên đến trên 740 km/h, và độ cao tối đa hơn khoảng 16 km và có thể mang được tải trọng vũ khí lên tới 1.300 kg.
                                           

Predator C Avenger

        
>                           
   
YouTube – Video từ email này
Rất tiếc! Không thể tải “YouTube”. Thử lại

Bình luận về bài viết này