Thơ Tình Chùm 147 – Lu Hà

Thơ Tình Chùm 147 
Muốn Làm Chim Nhạn

tặng Hoa Mai
Như chim nhạn cánh đen huyền biếc

Kià hải âu từng bước học bay

Biển xanh một dải đắm say

Dang tay yểu điu gió mây đất trời

Ôi xinh quá nụ cười vời vợi

Sóng rì rào biển gọi thiết tha

Dạt dào cánh tuyết mai hoa

Hoàng hôn thầm bảo Hằng Nga dáng trần

Lòng xao xuyến trăng ngàn e thẹn

Hoá thành con chim nhạn tình mơ

Hỉ nhi khổng tước nôn nao

Thư cưu trống mái bến bờ trần ai

Biết đâu đấy luân hồi trôi nổi

Ngàn năm sau ta lại gặp nhau

Bên bờ biển vắng chiều thu

Hỏi nàng còn nhớ bài thơ năm nào?

1.11.2011 Lu Hà

Muà Thu Năm Ấy

chuyển thể thơ Mai Hoài Thu:Nhớ Muà Thu Hà Nội

Nhớ năm ấy chiều thu phố cổ

Nắng hanh vàng dải luạ tơ vương

Hồ Gươm phủ khói hơi sương

Chuông chuà thổn thức dáng hồng thiết tha

Ta dạo bước trên cầu Thê Húc

Hương đầu muà cốm giục tình thơ

Bồi hồi sóng gợn nôn nao

Lục bình xanh ngắt lẽ nào lià xa…?

Nếu mai mốt gió thu biền biệt

Chẳng quay về tha thiết Hồ Tây

Hững hờ hoa súng còn say

Bài ca tình tự vơi đầy ánh trăng…?

Kià góc phố sầu thương rêu phủ

Bụi thời gian mờ ảo chiêm bao

Dương cầm thánh thót ngẩn ngơ

Hoa rầu cỏ uá vẩn vơ sớm chiều…

Chiều nắng nhạt tiếng gà xáo xác

Nưả trăng tà lạc bước năm xưa

Lá rơi ngập lối Thu qua

Xôn xao kỷ niệm sầu đưa tháng ngày

Người còn nhớ trời mây Hà Nội

Quê hương mình bao nỗi truân chiên

Đi xa anh nhé chớ quên

Cội nguồn sông nước rồng tiên tự hào

Ôi lịch sử cố đô một thuở

Nam quốc sơn hà đế tự cư

Đống Đa chôn xác quân thù

Tinh kỳ rợp bóng chân cầu Chương Dương.

3.11.2011 Lu Hà

 

Nhớ Muà Thu Phố Cổ

chuyển thể thơ Mai Hoài Thu:Nhớ Muà Thu Hà Nội

Thu về chạnh nhớ niềm thương

Dạo chơi phố cổ tơ vương nắng hồng

Hồ Gươm bảng lảng hơi sương

Chuông chuà thúc giục đoạn đường bên nhau

Lẽ nào biền biệt cách xa

Chân cầu Thê Húc dạt dào hồn thơ

Hồ Tây huyền ảo như mơ

Lăn tăn gợi sóng hững hờ hương bay

Bài ca quan họ vơi đầy

Điệu hò mái đy đắm say nhân tình

Ơ kià cổ mộc rêu xanh

Dấu chân phượng vĩ hoa cành tả tơi

Lặng nghe khúc nhạc luân hồi

Dương cầm thánh thót chơi vơi mặt hồ

Nam kha một giấc chiêm bao

Ngậm ngùi kiến lưả má đào tàn phai

Đêm khuya nhỏ lệ canh dài

Thương người viễn xứ trần ai dập vùi

Lang thang góc bể chân trời

Phong ba bão táp lệ rơi mấy hàng

Quê nhà mưa nắng phũ phàng

Bao giờ gặp lại ngỡ ngàng nhìn nhau

Trắn nhăn tư lự mái đầu

Trăng thu ảo não Hằng Nga thẹn thùng

Hàng khay hàng thiếc hàng vàng

Ba mươi sáu phố dở dang lỡ làng

Sông hồng cuộn cuộn trào dâng

Nghe lòng thổn thức tiếng vang đôi bờ.

3.11.2011 Lu Hà

 

Tương Tư Giang Đầu

chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Chút Tình Gởi Lại

Hồn tìm gặp chiêm bao khoảng khắc

Sông Ngân Hà lạc bước trong mơ

Mênh mông sóng vỗ đôi b

Hàng lau vi vút bơ phờ hồng hoang

Hồn lại sợ lỡ làng trần thế

Buôỉ chiều đông tê tái sương rơi

Đại dương sâu thẳm chơi vơi

Chân trời góc bể biết nơi nào tìm?

Hồi tưởng lại đôi chim trống mái

Ven bờ sông ân ái cùng nhau

Cho đời trầu thắm hương cau

Quan quan thiên hạ chi châu nghẹn ngào

Tình để lại giọt sầu mưa gió

Cả canh trường chả biết về đâu

Kiếp nào ta lại gặp nhau

Nằm nghe sóng vỗ tương tư giang đầu.

31.10.2011 Lu Hà

Vần Thơ Luân Hồi

chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Chút Tình Gởi Lại

Nhớ thương một chút muộn màng

Bướm ong bảng lảng bụi hồng trần gian

Đêm nằm sóng vỗ thở than

Ngày mai chót lỡ duyên căn thuở nào…

Dệt chung một tấm thảm đào

Đường kim mũi chỉ dạt dào biển khơi

Bồng bềnh chiếc bách chơi vơi

Đại dương thăm thẳm xa xôi nghìn trùng

Tìm nhau giưã chốn hồng hoang

Canh tàn thổn thức chờ mong tháng ngày

Nghĩ mình phận đắng duyên cay

Tàn phai cỏ héo đắm say hương tình

Cuối thu én lạc trời xanh

Có về phương ấy mông mênh biển hồ

Giang đầu một chuyến đò mơ

Giọt sương còn đọng vần thơ luân hồi…!

31.10.2011 Lu Hà

Bình luận về bài viết này