Chặt tay người cầm bút

    

Vì quyền tự do ngôn luận kính mong tất cả các nhà cầm bút và các bậc thức giả trong và ngoài nước, bằng mọi giá, áp lực và đòi hỏi nhà cầm quyền Hà Nội làm sáng tỏ vụ việc “mất tay” của anh Điếu Cày. Không thể làm ngơ trước cảnh chặt tay cầm bút để khóa miệng blogger(s) cả nước.
Hãy cùng phát động hình thức đấu tranh mới, hiệu quả và quyết liệt hơn. Quốc nội và hải ngoại.

Mời đọc thêm các tin bài về Điếu Cày kèm theo bên dưới.


ĐIẾU CÀY: HẢI CỤT

Description: http://4.bp.blogspot.com/-FWu6RQ8ZnE4/Tii215cLuRI/AAAAAAAABHg/IGcR2HTQifA/s1600/baicadieucay1.jpg
Phạm Hồng Sơn – “…Anh Hải Điếu Cày của chúng ta nhiều phần chắc đã trở thành Hải cụt chỉ vì yêu nước, muốn bảo vệ Biển Đông. Còn Biển Đông của ta nhiều phần chắc hơn đã bị cụt thêm nhiều chỉ vì những lãnh đạo hèn với giặc, có dã tâm bán nước.”
Thật bàng hoàng khi đọc lá đơn Khiếu nại của bà Dương Thị Tân gửi Cơ quan an ninh điều tra (thành phố Hồ Chí Minh) và Bộ Công an ngày 17/07/2011 được đưa lên mạng vào ngày 21/07/2011, trong đó có thông tin Trung tá Đặng Hồng Điệp cho biết “Anh Hải bị mất tay”. Nếu như thông tin đó là đúng thì đó có thể là nguyên nhân chính lý giải cho việc tại sao cơ quan công quyền lại phải giam giữ lén lút, che giấu mọi thông tin về anh Nguyễn Văn Hải suốt gần 09 tháng qua như thế. Nhưng thông tin anh Nguyễn Văn Hải “bị mất tay” vẫn chưa đủ, vẫn là kiểu mập mờ, rất thiếu minh bạch, khuất tất như trong đơn bà Tân yêu cầu phải cho biết rõ việc anh Nguyễn Văn Hải bị “mất tay ở đâu và trong trường hợp nào”. Và còn mức độ mất ra sao, mất đến cẳng tay hay đến cánh tay, một tay hay cả hai tay?
Như vậy sau hàng tháng trời đi lại, truy vấn ráo riết, không mệt mỏi, bà Dương Thị Tân, các con và những người yêu mến Nguyễn Văn Hải – Điếu Cày cũng đã được biết chút ít về tình trạng của anh, nhưng lại là tình trạng thân thể anh không còn nguyên vẹn.
Lại thêm một đau xót nhỏ cho một đau xót lớn. Chắc đến khi những thỏa thuận giữa “đặc phái viên của lãnh đạo cấp cao Việt Nam” Hồ Xuân Sơn với lãnh đạo Trung Quốc vào ngày 25/06/2011 vừa qua được bạch hóa hay phải tiết lộ một phần nào đó sẽ còn làm cho con dân nước Việt bàng hoàng, đau xót hơn nhiều. Anh Hải Điếu Cày của chúng ta nhiều phần chắc đã trở thành Hải cụt chỉ vì yêu nước, muốn bảo vệ Biển Đông. Còn Biển Đông của ta nhiều phần chắc hơn đã bị cụt thêm nhiều chỉ vì những lãnh đạo hèn với giặc, có dã tâm bán nước.
Phạm Hồng Sơn
22/07/2011

NHỚ ĐIẾU CÀY: NGƯỜI BẠN CÙNG MỘT THỜI
TÙ NGỤC

 Description: http://trachnhiemonline.com/click-here.gifDescription: http://trachnhiemonline.com/bieutinhy.jpg
Nguyễn Bắc Truyển
Tôi gặp Điếu Cày vào khoảng tháng 9/2009 tại Phân trại số 2, trại giam Xuân Lộc. Anh vừa chuyển về từ trại giam ở Cà Mau. Anh bị giam chung với các tù thường phạm, còn chúng tôi bị giam tại khu giam riêng mà mọi người hay gọi là khu chính trị. Khu chính trị biệt lập nên không một tù nhân thường phạm nào được đến, ngoại trừ các tù nhân là trật tự, y tế, canteen…giúp việc cho trại giam mới được vào trong khu.
 Description: http://files.tunhanluongtam.webnode.com/200000089-eea30ef9da/BT-1.jpg
Một buổi chiều, nhân tiện xuống trạm xá xin thuốc, anh tạt qua chỗ chúng tôi. Tôi không biết anh, còn anh chỉ giới thiệu là Điếu Cày. Anh kể cho chúng tôi nghe về các cuộc biểu tình chống Trung quốc, chống rước đuốc Thế vận hội Bắc Kinh…diễn ra 2007 – 2008. Anh kể chuyện hăng say, nhiệt thành, vì anh biết chúng tôi rất “đói” tin tức. Tính cách lạc quan của anh thắp lên niềm hy vọng cho chúng tôi, anh như ngọn lửa có thể bùng cháy lên bất cứ nơi nào anh ghé qua. Và cũng vì tính cách đó, anh được trại giam chiếu cố đặc biệt, anh thường xuyên bị làm việc, bị chuyển nơi giam giữ…
Anh lao động trong đội rau xanh của trại giam, còn chúng tôi thì trại giam phân cho một miếng đất và tự trồng trọt để cải thiện, chúng tôi trồng được rất nhiều loại rau, trái cây… có sản phẩm ngon chúng tôi tìm cách gởi cho anh, khi thì bó rau, nắm đậu que, đậu đũa, trái đu đủ, nải chuối…chúng tôi san sẽ với anh bằng tình thương của chiến hữu, của những người chung một con đường: làm sao cho đất nước tốt hơn, có nhân quyền, có dân chủ, có tự do theo đúng nghĩa.
 Description: http://danluan.org/files/u1/361905_1780362_n.jpg
Những buổi chiều trước khi cửa buồng giam đóng lại, chúng tôi tìm cách đứng cao hơn bức tường, nhìn về phía buồng giam của Điếu Cày để thấy anh đứng ngoài sân cũng ngó về hướng chúng tôi, một cánh tay giơ lên, một chữ V giơ lên để động viên nhau. Đôi khi đi lướt qua nhau, cũng chỉ kịp nói: cố lên nhe. Anh và tôi còn hẹn gặp nhau ngoài “đời” vào cuối năm 2010.
Tháng 10/2009, khu chính trị tổ chức tuyệt thực, phản đối trại giam, giam giữ hà khắc và vi phạm những quyền lợi mà người tù được hưởng. Điếu cày chiều nào đi lao động về, anh  ra sân ngó về khu giam chúng tôi như chờ đợi một tin tức nào đó, chúng tôi đang bị cô lập “nội bất xuất, ngoại bất nhập”, anh tìm cách chuyển thông điệp đến cho chúng tôi để ủng hộ cuộc tuyệt thực, có khi chỉ là một lời nhắn từ một người tù thường phạm.  Tinh thần đồng đội của Điếu Cày mạnh mẽ có lẽ anh đã từng là người lính, anh sống đơn độc một mình, xung quanh không chiến hữu. Anh phải đối phó với những sự nhũng nhiểu, ngược đãi, nhưng anh bất chấp, anh luôn lên tiếng bênh vực cho người tù, anh luôn ủng hộ những người anh em của mình. Điếu Cày có bản lĩnh, dũng khí của một người thủ lĩnh.
Gần tết âm lịch năm Tân Mão, mọi người đang chuẩn bị lo đón Tết, thì cũng là lúc chúng tôi nhận được tin Điếu Cày chuyển trại giam. Chúng tôi không bất ngờ, nhưng buồn. Thế là, không được còn thấy dáng người cao gầy mặc bộ đồ tù giống như hươu cao cổ hay được nghe giọng nói Hà Nội đầy sự lạc quan, sôi nổi. Cái điếu cày mang lại cho con người sự thư giản, cảm giác khoan khoái, thoải mái. Anh Điếu Cày thì mang lại cho người bạn tù sự ấm áp, thân thương và niềm tin. Điếu Cày cái nickname bình dị, dễ thương, nhưng con người anh thì thật sự là không đơn giản. Anh chính là người giữ lửa và truyền ngọn lửa yêu nước.
Cuộc hẹn hò không thành sự thật, anh bị giam giữ tiếp tục với lời buộc tội khác. Nhưng dù cho sự buộc tội nào đi chăng nữa, cũng không che dấu được cái “tội yêu nước” của Điếu Cày. Đúng ra, anh đã được gặp vợ gặp con từ vài tháng nay, nhưng bổn phận và trách nhiệm, anh bình thản tiếp tục ngồi sau song sắt nhà tù, vì chỉ một tờ cam kết, anh có thể ra về.  Tôi không biết trong hoàn cảnh hiện nay, anh có biết rằng gia đình, đồng bào trong và ngoài nước đang hết sức quan tâm và lo lắng cho sự an toàn của anh vì gia đình không biết tin tức về anh và gần đây chị Tân, vợ anh Điếu Cày lại nhận được tin xấu về anh, rằng anh đã bị mất tay, Nhiều người cảm thấy shock trước  hung tin này,  tôi cũng bàng hoàng khi nhận được tin đó. Ký ức bỗng đưa tôi trở lại  những năm tháng còn sống dưới chế độ Việt Nam Tự Do, tôi đã từng nghe được rằng Việt cộng là những kẻ ăn thịt người, rằng trong cuộc đấu tố địa chủ ở Miền Bắc thời đó,  cũng như  trong vụ án Nhân Văn Giai Phẩm sau này, Hồ Chí Minh và các thuộc hạ cộng sản Bắc Việt đã ăn thịt  hơn 300.000 đồng bào Việt nam ở miền Bắc, tôi thực sự không thể hình dung được là họ đã ăn thịt đồng loại, đồng bào mình như thế nào, và trong lòng cũng có đôi chút hồ nghi, biết đâu ấy chỉ là chính sách tuyên truyền của những người chống cộng, nhưng giờ đây trước thông tin người bạn tù Điếu Cày  đã bị mất một phần cơ thể của mình khi đang thọ án tù vì tội yêu nước thương nòi, thì tôi chợt hiểu thêm ra sự thật về con người cộng sản.. và cảm thấy nuối tiếc sao có một thời tôi lại hồ nghi những thông tin được nghe, được đọc về những con người “giải phóng dân tộc đó”. Với đức tin của mình, tôi cũng tin tưởng rằng với sự mất mác một phần cơ thể đó của anh Điếu Cày cũng sẽ là một bài học cho cả dân tộc Việt nam về  sự thật thế nào là chế độ cộng sản và con người cộng sản… để không ai còn chút hồ nghi nào nữa, như bản thân tôi đã  lỡ lầm khờ dại suốt cả thời thơ ấu của mình. Viết lên đây những dòng này để hồi nhớ lại người bạn tù và cũng để sám hối ăn năn về những hồ nghi thuở ấy của bản thân.
Sài Gòn ngày 21/7/2011

CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc Lập – Tự Do – Hạnh Phúc
Tp.HCM, ngày 17 tháng 07 năm 2011
ĐƠN KHIẾU NẠI
Kính gửi :
– CƠ QUAN AN NINH ĐIỀU TRA
– CÔNG AN TP.HCM.
– BỘ CÔNG AN.
Tôi tên là:  Dương Thị Tân Sinh năm: 1958
CMND số : 023413252 Cấp tại : CATP.HCM
Địa chỉ : 57/31 Phạm Ngọc Thạch Phường 6, Quận 3.
Là người đại diện đương nhiên hợp pháp của các con tôi, cũng là con của ông Nguyễn Văn Hải.
Diễn biến sự việc :
– Theo thông báo số : 927/TB/ANĐT ngày 21/10/2010 của ANĐT – CÔNG AN TP.HCM thì ông Nguyễn Văn Hải tiếp tục bị bắt tạm giam sau khi ông Hải đã chấp hành xong hình phạt tù với thời gian 30 tháng tù giam với tội danh mặc định “Trốn thuế”.  Kể từ ngày bị bắt giam 19 tháng 4 năm 2008.
– Theo quy định về thời hạn để tạm giam để điều tra tại điều 120-BLTTHS đối với tội phạm ít nghiêm trọng, nghiêm trọng, rất nghiêm trọng, kể cả tội phạm về an ninh quốc gia mà ông Hải đang bị “quy chụp” thì thời gian tối thiểu đến tối đa của mỗi lần gia hạn tạm giam lần lượt là hai tháng, ba tháng và bốn tháng. Tuy nhiên cho đến nay ông Hải đã bị tạm giam chín tháng.
– Như vậy, xét về thời gian tạm giam lần đầu và cả thời gian gia hạn tạm giam lần thứ nhất ở mức cao nhất cũng đã hết mà gia đình chúng tôi vẫn hoàn toàn không biết tình trạng pháp lý và sức khỏe của ông Hải là như thế nào. Sự “biệt tăm,biệt tích” của ông Hải đã làm cho gia đình tôi lo lắng, bất an về an toàn tính mạng, sức khỏe ông.
– Trước thực trạng “mơ hồ” như thế, buộc gia đình tôi phải đặt ra những nghi vấn có thể xảy ra:
  • Vì sao Cơ Quan ANĐT bắt tạm giam ông Hải vì cho rằng có đủ chứng cứ chứng minh ông Hải phạm tội : Tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam theo điều 88-BLHS hoặc một tội khác bất kỳ (trong trường hợp bị chuyển tội danh) thì sao trong vòng hơn chín tháng qua mà cơ quan ANĐT vẫn chưa kết luận điều tra để truy tố?
  • Nếu tội danh này hình thành đồng thời hoặc trước tội “trốn thuế” thì tại sao Cơ Quan ANĐT không khởi tố song song cùng tội “trốn thuế” để có thể tổng hợp hình phạt cho tiện lợi và phù hợp với thực tế? Liệu trong thời gian 30 tháng ông Hải bị giam cầm không ai được tiếp xúc và chịu sự quản thúc nghiêm ngặt của cán bộ trại giam ông có thể phạm thêm một tội khác như điều 88-BLHS quy định hay không? Nếu cho rằng thời điểm truy tố ông Hải về tội trốn thuế Cơ quan ANĐT đang âm thầm điều tra thì thời hạn điều tra đến nay đã hơn 39 tháng tù giam giữ ? Vì sao phải đợi đến khi vừa mãn hạn tù của tội trốn thuế thì mới khởi tố thêm tội danh hoàn toàn mới mà đáng lẽ có thể khởi tố từ trước ?
  • Phải chăng ông Hải không có tội, không cấu thành hành vi cần và đủ, đang bị “gán ghép” cho hành vi tuyên truyền chống Nhà nước nên Cơ quan ANĐT cố tình níu kéo, trì hoãn thời gian điều tra để khủng bố tinh thần nhằm đạt mục đích “gán ghép”.
  • Tại sao khi kết thúc thời hạn điều tra, kể cả gia hạn điều tra lần thứ nhất và theo quy định thì thời điểm hiện tại đang là thời gian gia hạn điều tra lần thứ hai (nếu có) mà vẫn không hề có một động thái thông báo cho gia đình tôi được biết. Mặc dù, việc thông báo hoàn toàn không gây trở ngại hay ảnh hưởng đến quá trình điều tra, ảnh hưởng đến sự thật của vụ án (nếu có)?
  • Phải chăng sự thật là ông Hải đang bị tạm giam sai luật, sai quy định vì thế Cơ Quan ANĐT gặp sự phản kháng của Viện Kiểm Sát không phê chuẩn quyết định gia hạn thời gian tạm giam nên không có cơ sở để thông báo cho gia đình bị can biết?
Căn cứ trong BLTTHS: bảo đảm quyền khiếu nại, tố cáo tố tụng hình sự theo điều 31; căn cứ theo khoản d, khoản e diều 34 về nhiệm vụ, quyền hạn và trách nhiệm của Thủ trưởng, Phó Thủ trưởng CQĐT. Tôi chính thức khiếu nại và yêu cầu Thủ trưởng, Phó Thủ trưởng Cơ Quan ANĐT phải có văn bản trả lời cho tôi những vấn đề sau:
1.  Vì luật sư của gia đình theo như Cơ quan ANĐT thì chưa được chấp nhận nên không có làm việc, trả lời hoặc cung cấp … gì cho Luật sư trong giai đoạn điều tra. Do vậy hãy thông báo tình trạng pháp lý, sức khỏe của ông Hải cho gia đình tôi được biết.
Cho phép, hay không cho phép hoặc hạn chế sự thăm gặp, tiếp tế lương thực, nhu yếu phẩm cần thiết bình thường và bình đẳng như những phạm nhân khác theo quy định của Bộ Công an và Chính phủ Việt Nam.
1.  Buổi tiếp dân ngày 5 tháng 7 năm 2011. Trung tá Đặng Hồng Điệp sau khi nghe yêu cầu từ phía tôi đã nói rằng “ông Hải bị mất tay”. Vậy thì ông Hải mất tay ở đâu và trong trường hợp nào gia đình tôi phải được thông báo cụ thể bằng văn bản.
2.  Phải ra quyết định đình chỉ điều tra vụ án hình sự nếu có căn cứ cho rằng ông Hải không phạm tội, kiến nghị và hủy các quyết định đã ban hành đồng thời trả tự do cho ông Nguyễn Văn Hải.
Trả lại cho tôi tài sản thu giữ trái phép trên người tôi và tại nhà tôi ngày 20 tháng 10 năm 2010 cụ thể là : tiền và điện thoại Motorola V9 (lấy tại Công An P.6-Q.3). Máy tính để bàn và máy tính xách tay cùng một số vật dụng phương tiện học tập của các con tôi. Tất cả đều không được lập biên bản.
1.  Hẹn lịch làm việc với gia đình tôi bằng thông báo hoặc thư mời có nội dung làm việc, ngày giờ, địa điểm chính xác rõ ràng với sự tham gia của Luật sư. Bởi lẽ, tôi đã nhiều lần yêu cầu nhưng chỉ được hứa hẹn và trả lời những việc không liên quan đến khiếu nại bằng miệng của những cán bộ không có thẩm quyền.
Rất mong nhận được sự quan tâm, xem xét dựa trên tinh thần và sự tôn trọng pháp luật của quý cơ quan.
Trân trọng và cám ơn.
NGƯỜI KHIẾU NẠI
Dương Thị Tân

Bình luận về bài viết này