KHÍ THIÊNG SÔNG NÚI thơ Võ Thạnh Văn
KHÍ THIÊNG
SÔNG NÚI
võ thạnh văn
Bởi đó là MÁU MẸ
nên chúng mình cùng giống
bởi đó là QUÊ HƯƠNG
nên sống thác một dòng
Rồi từ đó
chúng mình phân chia trăm họ
đứa Bắc
đứa Nam
đứa Thượng
đứa Kinh
Bởi đó là VONG LINH
nên khí thiêng sông núi
bởi đó là LẠC HỒNG
nên viễn thủy trường nguyên
Cũng bởi từ đó
TIỀN NHÂN ta kiêu dũng
phá Tống
bình Chiêm
dựng nước
giữ nước
tề nguyên
Bởi đó là thuyền quên
nên trai hùng khí phách
bởi đó là anh thư
nên TRƯNG, TRIỆU cỡi voi
Rồi thế nước lòng dân
đêm MÊ LINH cuộn sóng
uất hận nầy
bầy hậu thế nguyện
lấy gương soi
Bởi TIỀN BỐI oai hùng
nên cháu con đầy kiệt liệt
trăng khuyết mài gươm
hề
uống cạn chén quan san
Khi binh lửa can qua
núi sông rền tiếng gọi
rượu tiễn
gươm thề
vạn nẻo thương kiếm
nhung yên
Bởi đó là giống nòi
là TỔ TIÊN
NGUỒN CỘI
nên anh em một nhà
chung máu thịt da xương
Bởi đó là TỰ TÌNH
xin người thôi oán hận
máu lạc trăm dòng
rồi cũng ngược chảy về tim
Bởi đó là GIÁ GƯƠNG
nên NHIỄU ĐIỀU phủ lấy
bởi đó là lá lành
đùm lá rách bao dung
Bởi đó là chung giàn
cùng vui leo bầu bí
bởi đó là RỒNG TIÊN
trăm trứng nghĩa ĐỒNG BÀO
Bởi lá rụng nghìn phương
rồi cũng rơi về cội
xuất tự trăm nguồn
rồi con nước cũng trôi xuôi
Vân hoành Tần Lĩnh
vấn khăn tang đầu QUÊ MẸ
yên ba giang thượng
xui lòng đá nước chung đau
phù hư dật sĩ
VÕ THẠNH VĂN