HÔM ẤY thơ Sông Hậu
HÔM ẤY
Em đi đồng thấp đồng cao
qua từng cánh lúa lao xao chín vàng
Lặng lờ trong nắng chang chang
bụi bay rin rít bám làn áo nâu.
Ánh chiều xuống núi non cao
Em về theo lối hương cau nồng nàn
Trăng lên soi bóng nhà ngang
Em ngồi kẽ tóc bên hàng dừa xanh.
Tiếng gà chưa điểm cuối canh
Em đà vội bước nhanh nhanh ra đồng
Ngón tay Em uốn cong cong
bình minh bừng dậy má hồng xinh xinh.
Anh sang một đỗi lặng thinh
Em cười khúc khích…. ngỡ tình đã trao
Mấy lần gió đến lao xao
làn bông cỏ dại nghiêng chào đôi Ta.
Hôm sau Anh lại sang nhà
Em khe khẽ bảo : « Thôi mà đừng sang
Người ta đã cậy họ hàng
đến đây (dạm ngõ). Hôm Chàng mới yêu ».
Anh về lòng dạ đìu hiu
kể từ hôm ấy … buồn liêu xiêu buồn …
Sài Gòn – 09/05/2009 – Sông Hậu.
BẾN ĐỢI KHÔNG GIỜ
Xa xa thấp thoáng thuyền Ai
khi mô cập bến nước đầy sông thương
Đã đi đây đó ngàn phương
thuyền bao nhiêu bến còn vương lỡ làng ?
Tối ngày chạy dọc chạy ngang
gió lay lảo đảo … miên man sóng dồi …
Cánh buồm ướt lệ mưa rơi
ngấm từng vị đắng biển đời tha phương.
Lao đao mấy nẻo tình trường
bến trong – bến đục – Ai nhường cho Ai ?
Không may thời phận thở dài
thuyền ơi yêu nước sông nầy thì sang.
Mỗi mùa trăng lộng bóng vàng
lao xao ánh nước … Ta nàng mơ say …
Hồn trong xanh tít non mây
nên thơ có thực – tình ngây ngất tình.
Sài Gòn – 04/06/2009 – Sông Hậu.
MỘT LẦN KHÔNG THÔI
Em về bên ấy lấy chồng
còn Tôi ở lại giữa dòng sông trôi
Chiều chiều có chiếc lá rơi
đậu bờ bến mộng như Tôi hôm nào.
Em sang má ửng hồng đào
chưa cầm tay đã ấm vào con tim
Trong đôi mắt bỗng lặng im
Em buông tóc rối khẽ tìm Tôi say.
Ngẩn ngơ trông chín tầng mây
cỏ non sướt mướt nơi nầy nào hay
Ngậm ngùi hai tiếng chia tay
Em đi – Tôi ở – buồn bay bềnh bồng
Em về bên ấy lấy chồng
hay là vẫn đợi nỗi lòng dòng sông ?
Non cao vời vợi hương nồng
yêu Em – Em có lấy chồng – cũng yêu.
Sài Gòn – 10/06/2009 – Sông Hậu.