Thơ 5 Chữ chùm 1 và 2 – thơ Lu Hà
Thơ 5 Chữ chùm 1
Ngày Khai Trường
Sáng nay còn ngái ngủ
Tiếc giấc mơ nưả chừng
Bỗng có người hối hả
Dậy! dậy! ngày khai trường
Ngày khai trường cuả ai?
Đã ngót sáu mươi rồi
Lại còn bắt đi học
Bao giờ thì mới thôi …
Rõ thật là dớ dẩn
Ngày khai trường cuả con
Qua một năm tuyển chọn
Kỳ này lên lớp năm
À thì ra thằng út
Kỳ vọng cuả gia đình
Vội mở choàng đôi mắt
Ngoài trời thu hẳn xanh
Hai cha con tới nơi
Không còn chỗ để ngồi
Thôi thì đứng coi vậy
Vi vu hồn thơ bay
Cô giáo đến chào hỏi
Tươi cười lại dắt tay
Vào chỗ ngồi ngay ngắn
Mắt to tròn thơ ngây
Tự thấy mình xao xuyến
Nhớ thuở còn ấu thơ
Ông nội dắt đi học
Một miền quê xa xưa
Ôi, nưả vòng trái đất
Cảnh trí chẳng giống nhau
Cuộc đời sao trôi nổi
Tiếng sóng lòng lao xao
Hý hoáy viết bài thơ
Ngậm ngùi bao xót xa
Hồn bay về cố quận
Cuộc đời như sương pha
Ngày khai trường năm nay
Một miền quê xa xôi
Bao mảnh đời thất học
Lam lũ vàng thu bay..
10 giờ sáng 14.9.2010 Lu Hà
Muà Xuân Đã Đến
hoạ thơ Huệ Thu
Sáng nay vưà mở cưả
Le lói chẳng kịp che
Nắng vàng trôi dưới khe
Đàn cá đuà xuân mới
Con nai vàng thủng thẳng
Nó đang ngẫm nghĩ gì
Ngơ ngác rồi lại đi
Tôi làm sao giữ được
Tôi băn khoăn nhìn nó
Thương! Thương quá đi thôi
Khoé mắt thấy bùi ngùi
Nai đi tìm cha mẹ ?
Hoa đào đã nở rộ
Bầu trời mây lên cao
Tâm hồn tôi lao xao
Một muà xuân hy vọng….
Con chim líu lô hót
Bỗng ngưng trời sắp mưa
Tôi có mấy vần thơ
Mà vẫn chưa kịp hái
Tiếng chuông chuà ngân vang
Đà Lạt lòng mênh mông…
8.11.2009 Lu Hà
Nỗi Đau Muôn Thuở
Hỡi cô gái dân tộc
Giưã phố phường xôn sao
Chiêng cồng xua đuổi quỷ
Chèo tường vào dâng hoa
Lũ chúng đuổi bắt em
Cả một bầy công an
Ăn lương theo lệnh chủ
Chà đạp lên nhân quyền
Vì sao chúng bắt em ?
Kẻ nào nỡ nhẫn tâm
Dâng hoa xin cầu Chuá
Tội em là giáo dân
Tàu xe về Thủ Đô
Đoàn kết với Thái Hà
Hiệp thông Toà Khâm Sứ
Ôm chân Mẹ sầu bi
Xinh tươi như hoa rừng
Đẹp như vầng trăng vàng
Kính Chuá và yêu nước
Tấm lòng em sáng trong
Hỡi cô gái Việt Nam
Như bao nhiêu người em
Miền xuôi và miền ngược
Chiụ đoạ đày gian nan
Em sinh ra ở đâu?
Trong vòng tay người Mẹ
Nơi bản làng ta đó
Tiếng suối ru ngọt ngào
Em đi về Thủ Đô
Chở nỗi buồn thương đau
Bao bà con dân tộc
Nắng sương đồng bao la
Lũ cảnh sát dân phòng
Luà em con nai rừng
Vào vòng vây dã thú
Xót xa niềm đau thương
Trong ngoài như dầu sôi
Sấm sét trời mưa rơi
Ào ào như nước lũ
Đạp cánh cửa lương tri…
Hà nội trời còn mưa
Những em bé bơ vơ
Lang thang trên hè phố
Không cửa và không nhà
Cha mẹ em ở đâu?
Chen chúc dưới gậm cầu
Cầu bơ và cầu bất
Tấm thân gày xác xơ
Hay cha em đi tù
Mẹ em đi làm thuê
Anh trai trong băng đảng
Chị gái thì bán hoa..
Dòng sông hà buồn trôi
Bao cuộc đời rụng rơi
Đem phù sa rác rưởi
Chôn vùi ngoài biển khơi…
Đất nưóc này của ai?
Sao sinh em làm người
Nên đời em đau khổ
Như lá vàng thu rơi
Hôm nay toà Khâm Sứ
Hàng rào dây thép gai
Vết thương hằn thế kỷ
Chôn sâu trong cuộc đời
2008 Lu Hà
Ghét Sùi Bọt
Hãy kiêu hãnh ngẩng đầu
Được cộng sản gọi cho
Với danh từ “Phản Động ”
Danh tiếng để ngàn thu
Miệng lưỡi là không xương
Cú diều thích uốn cong
Tiểu nhân như cầm thú
Ghét nhau thật thảm thương
Rắn độc phun ra nọc
Cũng là lẽ tự nhiên
Cộng sản hay đắc chí
Vô luân thành bất nhân
Như Đức Phật Thích Ca
Trước ngàn năm khuyên ta
Chúng sinh đừng thọ nhận
Thói đời từ hư vô
Phản động chúng gọi ta
Từ tăm tối u mê
Điên cuồng say thù hận
Ghét cho sùi bọt ra
Tổng thống Thiệu đã nói
Đừng tin lời cộng sản
Hãy nhìn cộng sản làm
Để tìm ra chân tướng
Cộng sản hay vu cáo
Chúng thường hay bôi nhọ
Bới móc đời riêng tư
Xưa nay thường vẫn thế
Chân thành mà nghĩ vậy
Chẳng có gì cao siêu
Dành cho các bạn trẻ
Viết ra thành vần thơ
8 .5.2009 Lu Hà
Bến Bờ Giải Thoát
Ngày xưa có Đinh Hùng
Thơ thẩn những chiều hoang
Tìm gì trong nghiã điạ ?
Chôn linh hồn bi thương…
Thơ tặng Đỗ Đức Thu
Tởm lợm gái giang hồ
Chỉ có chàng Thế Lữ
Đêm gió gào hoang vu
Thế kỷ đã đi qua
Chán chường lẫn cay chua
Tình thù ! ôi nhân thế
Kinh hoàng bao giấc mơ
Nhất niệm đoá sen hoa
Nhất niệm cũng thành ma
Hồn thơ về thế tại
Chôn vùi đi thương đau
Hỉ sả là vô tư
Nuôi tâm tình thiết tha
Xoá đi bao oán hận
Giải thoát ngàn năm sau
Mở cánh cưả tự do
Thả uất hận trong đầu
Trang trải lên trang giấy
Nhẹ nhàng hồn về thu….
17.11.2009 Lu Hà
Thơ 5 Chữ Chùm 2
Làm Sao Xử Nổi
Cảm tác theo lời bình cuả LS Đinh Thạch Bích
Trần Lâm cựu chánh án
Cộng sản sẽ phải lùi
Bởi cách mạng hoa nhài
Vụ án thành khó xử…
Hà Vũ kiện thủ tướng
Chuyện hiếm ở Việt Nam
Một chế độ nhẫn tâm
Bán buôn hồn dân tộc.
Hai mươi bốn Điện Biên
Những tấm lòng nhân dân
Hoa chất đầy thềm cưả
Công an dày xéo chân.
Trung tá Nguyễn Văn Huệ
Ra lệnh tịch thu hoa
Ngày hai mốt tháng ba
Hoa tả tơi về bót.
Ngày hai bốn tháng ba
Vụ án càng dằng co
Độc tài không dám xử
Hoãn vào trong tháng tư…
28.3.2011 Lu Hà
Gọi Em Là Sao Mai
Tặng em Trần Khải Thanh Thuỷ
Có một người em gái
Sinh ra là khổ đau
Nơi quê hương nghèo đói
Mà lòng anh xót xa
Như một người Viễn Đông
Trên bờ biển yêu thương
Vì nhân quần hạnh phúc
Hoá thành sao soi đường
Lần đầu anh biết em
Trên hệ thống thông tin
Cuả văn minh nhân loại
Nhức nhối buồn tâm can
Ôi!Thương em biết bao
Như nhân loại bao la
Cuả người anh xa lạ
Trên hành tinh bơ vơ
Chúng vô cớ bắt em
Nhục hình đày đoạ em
Chỉ vì em dám viết
Thói manh tà gian dâm
Kẻ ngoan cố tội đồ
Laị được đưa tôn thờ
Như bao hàng thánh thiện
Uế xú để ngàn thu
Thơ văn và sách báo
Những cái loa tuyên truyền
Cuả một bầy ma quỷ
Đua nhau chèn ép em
Đã bao thập kỷ nay
Chúng cứ ngu dốt hoài
Nói ngang như cành bưá
Thuốc tím còn rưả tai?…
Chúng là kẻ ăn lương
Thân phận cũng thê lương
Hoá thân theo cầm thú
Nhai xương thưà vấn vương
Trí tuệ khó mở mang
Trên bước đường hành hương
Tới thiên đường Các Mác
Lạc chân xuống điạ đàng…
Chúng xót thương gì đâu
Giết chết hồn em yêu
Những gì cao quý nhất
Sằng sặc cười khi đau
Những ngón đòn cân não
Cho em tôi chết dần
Vì đồng lương chức tước
Huân chương và giấy khen
Chúng xúi dục dân cư
Chúng mua lũ côn đồ
Bao mưu sâu chước quỷ
Cắn xé váy đàn bà
Chúng rú lên rùng rợn
Trong thác loạn căm hờn
Gọi em làm phản động
Đấu tranh để sống còn
Hôm nay được biết em
Trên cõi đời trầm luân
Hư vô hay mộng ảo
Khóc em từ xa xăm
Tên em là quê hương
Tuổi em như dòng sông
Trần Khải ơi Thanh Thủy
Ngôi sao trời mênh mông!
7.5.2009 Lu Hà
Chúng Nó Lại Bắt Chị
Thơ theo bài viết cuả Ms. Nguyễn Trung Tôn
Chúng nó lại bắt chị
Người phụ nữ mến thương
Đấu tranh đòi công lý
Cho dân nghèo quê hương
Chị là Hồ Bích Khương
Tên tuổi liền núi sông
Sống mãi trong tiềm thức
Con cháu hai bà Trưng
Thời đại đã sang trang
Chúng vẫn còn điên cuồng
Bám viú vào tư tưởng
Ôm chân thờ ngoại bang
Vì muốn sống hơn người
Dư dả kiếp tôi đòi
Bằng đất đai ruộng đất
Xương máu cuả giống nòi
Trưa muà thu trong xanh
Nghìn người tại thành Vinh
Tay nắm tay đoàn kết
Dân oan đi biểu tình
Đả đảo lũ cướp ngày
Cảnh tượng thật bi ai
Dân phòng cùng cảnh sát
Đàn áp bằng dùi cui
Tiếng la lối thất thanh
Trong hỗn loạn điêu linh
Điện thoại bỗng im bặt
Thoang thoảng mùi máu tanh !
14.9.2010 Lu Hà
Cháu Học Làm Thơ
A! bác Hồ phải gió
Bác mặc áo ka ki
Nghênh nghênh hai tai chuột
Phất phơ chòm râu dê.
Đầm đià sương Bắcpó
Kià cô Trưng lả lơi
Cùng trong hang hú hí
Sinh ra bầy đười ươi…
Trán bác gắn ngôi sao
Lê- Mao vòng kim cô
Để xăm soi cái bẹn
Mặn nồng ôi, thiết tha…
Đêm qua cháu nằm mơ
Bác gọi Trần Đăng Khoa
Hạt giống hồng chuyên chính
Tuyên truyền cho đảng ta.
Lại thêm chú Tố Hữu
Diệu – Viên là cóc cha
Dạy cháu học làm thơ
Chỉ ca ngợi đảng bác.
Chúng gọi là thần đồng
Nhân dân đến xem đông
Cả xóm làng hoan hỉ
Khoác ba lô lên đường
Cháu đi làm cách mạng
Noi theo bước cha ông
Ý đảng là tình thương
Theo Nga sô Trung cộng
Ưu tiên ra nước ngoài
Vào học trường Goki
Viết ra văn mắm thối
Cho thiên hạ ngửi hơi…
28.3.2011 Lu Hà
Băng Hình Hằn Thế Kỷ
Băng hình dân oan kiện
Người mẹ già tụt quần
Trước mặt tên công an
Đáng vào hàng con cháu
Nỗi căm hờn nào hơn?…
Như con chó cùng đường
Dồn dân đến chân tường
Tiếng thét hô đả đảo
Trước văn phòng trung ương
Đảng và nhà nước ơi
Chúng giết bao mạng người
Đốt nhà và cướp của
Hãy cứu dân đồng nai…
Người đàn bà dân tộc
Bế con cầm lá đơn
Chưỉ cán bộ tham nhũng
Cha bố thằng trưởng ban…
Mày liếm hết của bà
Bao nhiêu năm kiện cáo
Mày cướp cơm con bà
Ba hồn và bẩy viá…
Tiếng cô gái thét to
Bọn nó là thanh tra
Giờ phải gọi cho đúng
Nó thanh tra vú bà…
Một bà daỹ đành đạch
Báo chí hãy mở to
Cha bố thằng Vũ Chiến
Khắp phố phường xôn xao…
Lòng người như trái bom
Thuốc dồn nén bao năm
Từng đoàn người lũ lượt
Trước công quyền kêu oan
Xã hội như cơn điên
Sôi xục khắp ba miền
Dùi cui và chen lấn
Giải chiếu nằm xét đơn
Bàn tay nhỏ giơ lên
Cùng mẹ cha cuả em
Bị bắt về Cầu giấy
Hô đả đảo chính quyền
Hỡi tổ quốc non sông
Có bao giờ thế chăng
Từ bà Trưng bà Triệu
Bên vực sầu đại dương?…
Cảnh trời mưa thu bay
Bao nhiêu nỗi đắng cay
Những tấm thân tiều tụy
Cam chiụ kiếp đoạ đày
Cách mạng bảo đổi đời
Biến thú vật thành người
Cho người thành trâu ngưạ
Như sao trời đổi ngôi…
Hỡi những người công an
Nếu còn chút lương nhân
Hãy xin dừng tay lại
Roi quất theo bạo tàn
Cướp đất giưã ban ngày
Chúng hại hai con tôi
Giết người để bịt khẩu
Ôi! Ông chính quyền ơi…
Hết hình này qua đi
Thì ảnh khác laị đến
Như dòng đời buồn trôi
Diễn ra không ngừng nghỉ
Những lá đơn viết ra
Mỗi ngày như sao sa
Chất cao đầy như nuí
Pháp luật nào xét cho
Dân chủ và tự do
Chúng vẫn thường rêu rao
Gấp vạn lần tư sản
Còn ca đến bao giờ?…
2008 Lu Hà