Chớ Vội Cắt Cầu Trần Duyên thơ Lu Hà
Chớ Vội Cắt Cầu Trần Duyên
Chuyển thể 3 khổ thơ Diêu Linh: Tâm Hạnh
“Phủi tay ngọc non ngàn sứ sở
Cõi hư không phổ độ sen vàng
Tình thù tứ đại giai không
Thoát niềm tục lụy tan giòng ái ân
Qua mấy nẻo gian nan trần thế
Cõi vô thường rũ bụi người đi
Vội chi khép cánh cưả đời
Quy y tam bảo về nơi Phật Đà
Thoát ải dục tâm ma trừ diệt
Những cô hồn thảm thiết thương đau
Mừng ai giác ngộ chiêm bao
Bến đò sinh tử cắt cầu trần duyên”
Kià cô gái xuân thì đang mộng
Hạnh tâm vương bến đắng còn say
Hay cùng ở lại kiếp này
Trọn đường ân ái sau này tính sau…?
Ta vẫn tiếc đoá hoa xuân ngọc
Nỡ sao đành dở bước kim loan
Điện vàng xao xuyến vẫn còn
Diêu Linh cô gái môi son má hồng
Còn muôn vạn trùng trùng duyên khởi
Hãy thong dong đừng vội qua bờ
Gặp nhau vài kiếp đôi ta
Màn huỳnh trướng phủ la đà trần ai…
Nghe cô khóc ngậm ngùi ảo não
Vẫn dùng dằng dang dở than ôi
Thời gian ảm đạm buồn trôi
Canh khuya vắng vẻ lệ rơi mấy hàng…!
9.2.2011 Lu Hà
Lá Rụng Thu Tàn
” Lá đổ muôn chiều ôi lá uá
Phải chăng là nước mắt người đi…”
NS Đoàn Chuẩn & Từ Linh
Lá đổ muôn chiều ôi lá úa,
phải chăng là nước mắt người đi…
Người đi, đi mãi bao giờ lại
Để lại cho ai mộng ưá hoài…?
Aó trắng em chưa vướng bụi đời
Nằm trên thảm lá vội vàng rơi!
Xinh tươi mới chớm đời hoa nở
Thổn thức năm canh lệ vắn dài…
Tháng năm mòn mỏi nhớ thương sầu
Bến nước sông Hương chảy hững hờ
Khắc khoải năm canh kià núi Ngự
Một mình thui thủi nắng chờ mưa…
Anh ở nơi nao có biết không?
Chiều nay buồn lắm gió thu đông
Mỗi năm mỗi tuổi đời con gái
Xào xạc lá vàng chẳng xót thương…
Hãy trở về đi anh mến yêu
Từng đêm vò võ nỗi tương tư
Sáng ra ướt đẫm rơi dòng lệ
Khổ não âm thầm ai biết đâu….
Tủi thân em lắm hỡi anh ơi
Biền biệt mấy muà hoa lá rơi
Cỏ uá héo hon đời thiếu nữ
Mảnh mai màu áo gió mưa phai…!
6.1.2011 Lu Hà