Thơ Mới Chùm 62 thơ Lu Hà

Thơ Mới Chùm 62

 

 

Dậy Đi Em Đừng Nuối Tiếc

 

“Vẫn cô đơn… trăm nghìn nuối tiếc,

Một kiếp người chua xót với lệ khô…”

Thì đứng dậy em ơi tự nhủ

Muà xuân về đón gió tình thu…

 

Đừng than vãn để đời đau khổ

Khóc lóc hoài nào có ích chi?

Tình vẫn duyên má hồng vẫn thắm

Dậy đi em mà đón xuân về

 

Sáng hôm nay lại đọc thơ em

Lòng hỏi lòng còn đó trái tim

Đời vẫn đây ta còn sự sống

Gió mưa hoài bão tố buồn thêm

 

Dậy đi em chớ đừng sầu thảm

Can đảm mà đi để sống trọn đời

Dĩ vãng qua thôi ngừng rơi lệ

Hãy yêu thương trọn với tình người…

 

28.1.2011 Lu Hà

 

 

 

Xuân Về xứ Lạnh

Cảm tác từ câu thơ cuả Nguyễn Bính

 

” Đã thấy xuân về với gió đông”

Làng quê thôn xóm lá vương đầy

Muà đông lạnh lẽo đừng quay lại

Cho trái tim tôi tuyết phủ dày…

 

Đất lạ quê người chẳng thấy hoa

Anh đào trước cưả đứng đìu hiu

Hoàng hôn rủ bóng xa vời vợi

Mấy chục năm rồi khách vãng lai…

 

Nguyễn Bính anh ơi! một thuở nào

Tình quê trong trắng ánh trăng mơ

Chiều nay bỗng có ai thầm đọc

Tâm dạ xôn xao lệ ưá trào..

 

Nỗi buồn day dứt cứ nôn nao

Một mái nhà tranh một gốc dưà

Ai thắp nén hương lòng tưởng nhớ

Tổ tiên họ mạc với ông bà?

 

Xuân ở xứ người buồn lắm sao

Một trời quan tái chẳng trăng sao

Tuyết rơi lất phất hồn tê tái

No đủ mà sao dạ ngẩn ngơ…?

 

24.1.2011 Lu Hà

 

 

 

Tây Đen Giỏi Quá

 

Tây đen ra thế cũng anh hùng

Tủi hận sao cho giống Lạc Hồng

Thiêu xác hy sinh vì chế độ

Ngàn thu vằng vặc ánh hào quang

 

Mèo trắng hay đen cũng thế thôi

Bất tài lú lẫn nó lên ngôi

Ngai vàng tập thể ngồi cai trị

Nuốt sống chuột vàng tanh tưởi hôi

 

Kià đàn chuột cống chạy loanh quanh

Quốc hội bù nhìn mặt xám xanh

Tận hưởng bí thư mâm cá rán

Mèo mù đàn điếm suốt thâu canh

 

Hùng Dũng Trọng Sang vẫn nắm quyền

Độc tài bá trị bức dân đen

Thương thằng bần cố kêu oai oái

Độc lập tự do bầy chó rên…

 

Việt Nam chạy chậm kém Phi Châu

Khoác lác khoe khoang chúng tự hào

Cách mạng hoa nhài dân nổi dậy

Cầm đầu quân phiệt phải nằm co

 

Ngán nỗi dân binh tại tỉnh nhà

Trung thành lãnh chuá đám lâu la

Lưu vong tổng thống còn trơ mặt

Hy vọng về quê được chết già…?

 

22.1.2011 Lu Hà

 

 

 

Tiếu Lâm Giả Cầy

 

Năm trăm trang sách nghìn câu chuyện

Áp xuất xì hơi bảo tiếu lâm

Dở dói bỗng dưng in lếu láo

Nghìn thu tủi nhục cõi trời Nam

 

Văn chương thum thủm quân lèo lá

Hợm hĩnh đua chen chúng ngất ngư

Lủng củng rườm rà câu tối nghiã

Đầu đường xó chợ lũ ma cô

 

Nhật báo nhân dân chán mưá thưà

Trải bao thập kỷ vẫn điêu ngoa

Tuyên truyền dối trá quen lường gạt

Bánh vẽ rêu rao khắp tứ muà

 

Đại Hán rước về xéo tổ tiên

Tiếu lâm độc đảng đọc thêm buồn

Vui đâu chẳng thấy cười ra máu

Quốc khánh thiên triều chúng nỉ non

 

Chính trị luồn trôn lòi dã tâm

Lai nhai tục tĩu thói gian dâm

U mê tăm tối mua ngòi bút

Kế sách ngu dân chuyện tiếu lâm

 

Tò mò có kẻ còn ham muốn

Giềng mẻ húng lìu để kiếm vui

Nhưạ mận tiết canh mùi thịt chó

Giả cầy cuả đảng mấy ai say ?

 

Nào có vui chi chuyện cáo cầy

Tiếu lâm cuả đảng có ai hay

Xem qua tởm lợm buồn nôn mưả

Oán hận dâng trào máu lệ rơi!

 

Cha ky chú kiết phường lòi tói

Xã hội nhân văn khéo nỡm nờ

Ba triệu quyển vàng khoe trước tác

Cha con nhà nó khéo pha trò?

 

Nhật ký Thùy Trâm hơn triệu cuốn

Moi gan móc ruột đám dân nghèo

Trường sơn đốt cháy cơn cuồng nộ

Độc lập tự do bởi họ Hồ

 

Chiêu thức lỗi thời bằng khẩu hiệu

Thông tin điện toán đã văn minh

Tuyên truyền nhắng nhít đâu còn chỗ

Thủ đoạn nào hơn Hồ Chí Minh?

 

Bán nước buôn dân đảng chủ trương

Tây Nguyên bô xít  cảnh thê lương

Bùn lầy độc hại bao tang tóc

Ung thư bệnh tật thiếu tình thương

 

Tiểu xảo cười vui đồ xỏ lá

Đô la cuồn cuộn hát reo ca

Thăng Long lễ hội moi tiền tỷ

Đại gia tư bản đỏ sơn đầu

 

Thôi dẹp đi ngay chuyện tiếu lâm

Vui trên vũng máu triệu con tim

Ba Tàu lồng lộn ngoài đông hải

Hú hí giang sơn đã đắm chìm?

 

14.10.2010 Lu Hà

 

 

 

Hỏi Thăm Lê Quang

 

” Đã thấy xuân về với gió Đông”

Ô kià ai đấy hẳn Lê quang

Ngẩn ngơ bóng đứng trời đang nắng

Xuân rõ là xuân chẳng vội vàng

 

Ca sĩ du dương biển mặn nồng

Cớ sao chẳng thấy lá cờ vàng?

Tung bay cờ đỏ dư dòng lệ

Tổ quốc tang thương nhuộm máu hồng…!

 

Tôi vẫn phân vân chẳng rõ ràng

Lòng xuân vương vấn gió xuân rung

Hồn thiêng sông núi tình dân tộc

Nghìn năm còn đó nước sông hồng…

 

Muốn hỏi Lê Quang có một điều

Trái tim nghệ sĩ để trên đầu

Trương trình nghệ thuật mừng xuân mới

Nức nở lời ca chống giặc Tàu…?

 

Đảng có cấm không ca sĩ ơi!

Hồn người Việt Quốc ở muôn nơi

Mênh mông sóng nước trùng dương thảm

Giọt lệ Mỵ Châu có ngậm ngùi….?

 

Đời sẽ ra sao ca sĩ ơi!

Lòng tôi đau lắm trái tim côi

Bơ vơ đất khách chiều sương phủ

Tổ quốc xa vời mây gió trôi…

 

Tiện gõ vài dòng thơ hỏi thăm

Cùng chung dòng máu chút tình thâm

Có gì không khéo mong tha thứ

Lời thật lòng ngay gửi Việt Nam…!

 

13 giờ 30 phút 24.1.2011 Lu Hà

 

Bài thơ này tôi gõ liền một mạch, có gì sơ xuất mong anh Lê Quang và các ban tha lỗi nhé. Cứ nghĩ gì thì tôi viết vậy thôi chứ chẳng có thâm ý, ác ý gì khi nhìn thấy lá cờ đỏ sao vàng mà nguồn gốc cuả nó là do ông Hồ Chí Minh mượn cuả tỉnh Phúc Kiến bên Tàu. Năm cánh sao cuả Tàu nở to ra. Sau này đảng thấy trơ trẽn quá mà vẽ thành cạnh hẹp lại.Theo tôi có thể anh Lê Quang  còn trẻ, thiếu thông tin nên mới sơ ý mà thôi vì cách giới thiệu bằng mấy bức hình minh hoạ cuả anh : Họ tên : Lê quang, Nghề nghiệp: nhân viên nhà băng, sinh viên: học viện Hà Nội, sống ở Đồng Hới sinh quán vào 20 tháng 2 tại Việt Nam với hình lá cờ đỏ sao vàng mà nhầm tưởng tượng trưng cho tổ quốc. Kể ra cũng khó cho anh Lê Quang với kiểu sơ yếu lý lịch trích ngang bằng hình ảnh kiểu này. tôi cũng vì vậy mà xúc cảm thành thơ.

 

 

 

 

 

 

 

Bình luận về bài viết này