Thơ vui…. cúa Minh văn Nguyễn

Thơ vui....

CHỒNG  TỐT :
Phải dựa cột
Nghe vợ nói
Mỗi buổi tối
Phải trả bài
Không được cãi
Khi vợ sai
Vợ Ra oai
Phải nhịn nhục
Nếu không phục
Để trong lòng
Chớ đèo bồng
Mà mang tội
Trời chưa tối
Phải về nhà
Chớ la cà
Năng mua quà
Cho vợ khoái
Thấy con gái
Không được dòm
Vợ gầy còm
Khen luôn miệng
Nếu thấy tiện
Kiếm giùm tôi
Một ông tiên
Hiền giống vậy.
BỂ DÂU !
Ngày xưa sung sức thì nghèo
Bây giờ rủng rỉng thi teo mất rồi
Ngày xưa sức khỏe tuyệt vời
Bây giờ nó có đàn hồi nửa đâu
Ngày xưa sức mạnh như trâu
Bây  giờ công cụ nát nhầu như dưa
Ngày xưa chẳng kể sớm trưa
Bây giờ loáng thoáng lưa thưa gọi là
Ngày xưa như sắt như đồng
Như đinh đóng cột như rồng phun mưa
Bây giờ như cải muối dưa
Mười thang Minh Mạng vẫn chưa ngẩng đầu
Trải qua một cuộc bể dâu
Những điều nghiệm thấy mà đau đớn lòng
60 GIÀ  Ư?
60 chưa phải là già
60 là tuổi mới qua dậy thì
65 hết tuổi thiếu nhi
70 là tuổi mới đi vào đời
75 là tuổi ăn chơi
80 là tuổi yêu người yêu hoa
90 mới bắt đầu già
Đêm đêm vẫn cứ mặn mà yêu thương
100 có lệnh diêm vương:
Cứ ở trên ấy yêu đương thỏa lòng
Bao giờ đạn hết lên nòng
Từ từ đi xuống là xong là vừa

Bình luận về bài viết này