Thơ Lục Bát Chùm 117 thơ Lu Hà

Thơ Lục Bát Chùm 117

 

Âm Hồn Chẳng Tan – Dạ Tiệc Quỷ Chương 5

Mến tặng nữ văn sĩ Võ Thị Hảo

 

Hắn từ ma quỷ sinh ra

Thai nhi nghiệp chướng không cha lạc loài

Dã man bẩm tính đười ươi

Bàn chân lão Dậm khác người vì sao?

Trả ơn cứu đói năm nào

Đầu rơi máu chảy cả nhà tang thương

Ruộng vườn chiếm đoạt cướp công

Hiếp dâm xác chết cánh đồng hoang vu

Buá liềm cờ đỏ chôn sâu

Hận thù giai cấp Mao Hồ chủ trương

Hồn người con gái thê lương

U buồn đọng lại theo dòng thời gian

Xót xa gửi lại thế trần

Miên ơi! có biết nguồn cơn tủi hờn

Ông bà mẹ đẻ thương con

Trên mây nhìn xuống nát tan cõi lòng

Anh Lình một trái tim vàng

Tình huynh nghiã muội dặm trường khổ đau

Cô hồn tiều tụy xác xơ

Bờ tre gốc chuối vẩn vơ chiều tà

Oe oe giưã chốn ta bà

Lân la góc chợ cưả chuà xin cơm…!

 

20.1.2011 Lu Hà

 

 

Thôi Đừng Réo Mãi

Cảm tác qua bài báo cuả Bùi Tín: Văn Kiện Siêu Thực

 

Cuối muà cộng sản dã tâm

Bầu ông lú lẫn lên làm bí thư

Hai trăm đầu gỗ được vào

Trung ương liêm khiết ưu tư khác người

Bất minh bất chính gạt đi

Công an quân đội công khai tiếm quyền

Quyết đưa quân phiệt tiến lên

Thiên đường đẫm máu Lê Nin hãi hùng

Việt Nam lao xuống tận cùng

Nợ nần chồng chất bi thương não nùng

Đói nghèo bệnh tật thê lương

Thôi đừng réo mãi Lạc Hồng rác tai

Quanh đi quẩn lại vẫn ai

Đầu lươn thân chuột bất tài bá vương

Gian manh giữ chặt ngai vàng

Ông vua tập thể vẻ vang sang giàu

Đô La đàn sói chia nhau

Bầy cừu nô lệ ngẩn ngơ dặm trường

Cồn Dầu Thanh Hoá Hà Giang

Cần Thơ Đà Nẵng  xuống đường sục sôi…!

 

20.1.2011 Lu Hà

 

 

Văn Thơ Ý Niệm Vợ Chồng

Mến tặng Tiểu Sa

 

Văn thơ ý niệm vợ chồng

Ngàn thu duyên nợ vấn vương mãi hoài

Văn chương tiên tổ giống nòi

Lấy tâm làm gốc cho đời nở hoa

Trái tim thương cảm dạt dào

Tình người bi lụy hồn thơ tuôn trào

Văn nhân trong cõi ta bà

Dùi mài kinh sử chói loà sử xanh

Thao hùng mấy vạn quân binh

Viết thư thảo hịch thái bình ngợi ca

Mong sao hiền muội Tiểu Sa

Chuyên tâm đèn sách viết nhiều văn thơ

Kià ai lững thững ven bờ

Hoàng hôn bảng lảng Tây Hồ năm nao

Ức Trai bốn bể tiêu dao

Sống còn thể phách hồn là tinh anh

Văn thơ lồng lộng mây xanh

Thăng Long Văn Miếu kinh thành thuở xưa

Dập diù gác tiá lầu cao

Ngựa xe nườm nượp trái cầu thơ bay

Bốn phương sĩ tử về đây

Để nàng công chuá kén người tài hoa!

 

20.1.2011 Lu Hà

 

 

Biết Nói Làm sao

Tiếp lời: Tiểu Sa

 

“Tiểu Sa không biết nói sao”

Tình huynh nghiã muội dạt dào biển sâu

Thương ai trong cõi ta bà

Dầm mưa dãi nắng bến bờ khổ đau

Dập vùi sóng nước phù du

Trăm năm dồn lại một chiều muà thu

Chia tay vào cõi hư vô

Mây vàng lãng đãng ái hà còn đâu

Người sang bến giác Phật Đà

Kià ai bể ái sông yêu lạc đường

Lang thang muôn dặm trùng dương

Tình thù ân oán vấn vương luân hồi…!

 

20.1.2011 Lu Hà

 

 

Bồi Hồi Thâu Canh

Nối tiếp 2 câu ngỏ cuả Diêu Linh

 

“Diêu Linh thì đã biết rồi

Chỉ Hà công tử rối bời mà thôi”

Bàng hoàng con tạo như thoi

Thuyền ai mất lái bời bời vẩn vơ

Diêu Linh hay là Tiêu Sa

Hai nàng tiên nữ ngẩn ngơ má đào

Dập dìu hư ảo thiên nga

Sương mờ lãng đãng cơ hồ như mơ

Thả neo cặp bến bên bờ

Long lanh ánh mắt dạt dào như mưa

Một bình rượu ngọt túi thơ

Phảy tay một khúc nét hoa vẽ vời

Nhíu mày tiên nữ tươi cười

Ngắm trăng thưởng nguyệt bồi hồi thâu canh

Giật mình trời tạnh mây xanh

Đường xa hạ giới mà tình vấn vương

Dùng dằng nưả ở nưả không

Ngậm ngùi nhỏ lệ chặng đường hồi hương…!

 

19.1.2011 Lu Hà

 

 

 

Bình luận về bài viết này