Thơ Tình Chùm Ba Mươi Tám- thơ Lu Hà

Thơ Tình Chùm Ba Mươi Tám

 

Luân Hồi Mấy Phen

 

Nhớ em anh lại làm thơ

Thơ hoài thơ mãi bao giờ mới thôi

Thơ rơi như cánh bèo trôi

Bồng bềnh bốn bể ai người vớt xem

Thơ buồn thấm ướt mưa đêm

Biển sâu ngấm muối âm thầm xót xa

Bây chừ em ở nơi đâu?

Có ra biển tắm nhặt vào cánh thơ

Muà Đông em ở lại nhà

Nên thơ anh cứ bơ vơ ngoài trời

Lênh đênh sóng nước dập vùi

Canh khuya em có ngậm ngùi vì thơ

Không gian tĩnh lặng như tờ

Trong mơ em có ra bờ sông Tương

Nỉ non ân ái mến thương

Ôm nhau quấn quít vấn vương mãi hoài

Anh chờ bi lụy mãi thôi

Phù du bao lớp luân hồi mấy phen….?

 

5.1.2011  Lu Hà

 

 

Hồn Theo Suối Lệ

 

Hồn theo suối lệ chảy xuôi

Thơ tan trong nước buồn trôi mãi hoài

Mưa trời lã chã tuôn rơi

Thơ còn than thở ngậm ngùi khổ đau

Trần gian bao cảnh âu sầu

Mây trời bảng lảng chiều thu u hoài

Thơ còn thắm nưã hay thôi

Nhớ nàng tôi mới bồi hồi làm thơ

Con cò bay lả bay la

Ngậm vành lá thắm bay qua cổng trời

Nàng buồn ở cuối chân mây

Chim thương thả lá đến nơi nàng ngồi

Sông Hà bao lớp sóng dồi

Nàng còn dệt tấm thảm mây cho trời

Đọc thơ nàng lại khóc rồi

Nhớ người dương thế lệ rơi mấy hàng

Thương nhau đến thế là cùng

Bao la dặm thảm trùng dương não nùng

Nàng là tâm cảm trong lòng

Hồn thơ tôi cứ vấn vương cùng nàng

Cho dù cung điệu dở dang

Nỉ non  nức nở canh trường một thôi

Chư Tiên rơi lệ sụt sùi

Huống chi hạ giới muôn loài từ bi?

Trải qua bao kiếp luân hồi

Cho tôi được gặp lại người tôi yêu?

 

5.1.2011  Lu Hà

 

 

Hồn Ở Trong Tim

 

Bấy lâu tôi thả tâm hồn

Vào trong lồng kín ái ân cuả nàng

Trái tim nhuộm đỏ máu hồng

Hồn tôi say đắm vấn vương cùng nàng

Bao đêm trằn trọc nhớ thương

Ô hay, tôi đã phải lòng nàng sao?

Đúng rồi, nàng thật mến yêu

Tâm hồn nàng cũng âu sầu như tôi

Trái tim rung động bồi hồi

Đêm đêm hồn vẫn đi về thăm tôi

Nàng là con gái nhà trời

Còn tôi con cái nhà người thường dân

Không gian cách trở muôn vàn

Trăng sao vằng vặc sông Ngân não nùng

Thuyền tình giưã chốn mênh mông

Xa xăm dặm thẳm bốn phương đất trời

Dương buồm tìm khắp mọi nơi

Trái tim dấu kín sáng soi tâm hồn

Nàng về thổn thức nguồn cơn

Nàng đi tôi lại u buồn không nguôi

Tôi còn ở cõi trần ai

Làm thơ trả nợ cho đời mà thôi

Hồn nàng ở mãi trong tôi

Trái tim tôi vẫn bồi hồi vì thơ!

 

5.1.2011 Lu Hà

 

 

Làm Sao Bây Giờ

 

Mấy đêm vụng trộm với Tiên

Quen mùi hương lạ mê man khắp người

Quên sao quang cảnh nhà giời

Mây bay nhè nhẹ bồi hồi trăng sao

Khắp nơi thanh khí ngọt ngào

Cỏ như nhung luạ hoa chào gió thưa

Chim bay bướm lượn lẳng lơ

Lừ đừ cá lội ven bờ thông reo

Thiên nga dìu dặt sớm trưa

Bồng bềnh sen nở dạt dào thiên thai

Tiên cô mềm mại đê mê

Dịu dàng ân ái tỉ tê nỗi niềm

Ngậm ngùi hiu hắt trong tim

Sáng ra ta phải âm thầm chia ly

Thiên đình hạ giới phân đôi

Người Tiên kẻ tục than ôi, khác loài

Ngân hà hờ hững chảy xuôi

Mưa ngâu tầm tã dập vùi tình ta

Dẫu cho dan díu đã lâu

Nếu giời biết được làm sao bây giờ?

 

4.1.2011 Lu Hà

 

 

Đoạn Trường Còn Ghi

 

Toàn thân bốc lưả nóng ran

Bỗng dưng nhớ lại cơn điên ái tình

Đêm qua dưới khoảng trời xanh

Cùng đàn tiên nữ bồng bềnh men say

Chao ôi! Giưã chốn thiên thai

Dập dìu bồng đảo bồi hồi chưá chan

Hỉ Nhi Ngọc Nữ Thái Chân

Bốn bề mây toả dập dờn biển sâu

Trăng sao khi tỏ lúc mờ

Nhạt nhoà hương vị má đào ngẩn ngơ

Nhưng tôi chỉ thích một cô

Dương trần như đã dăm ba đôi lần

Hao hao nét mặt dáng quen

Hỏi tên chẳng nói tần ngần mãi thôi

Hỏi quê tiên nữ chỉ cười

Ban ngày thanh khí quên rồi hay sao?

Gặp nhau ở chỗ quán thơ

Trai thanh gái lịch anh hào bốn phương

Bây giờ hội ngộ trùng phùng

Trăm năm ai nhớ đoạn trường còn ghi!

 

4.1.2011 Lu Hà

 

 

 

Bình luận về bài viết này