Còn cay cú, hận thù đến khi nào nữa hả Ngô Nhân Dụng
Còn cay cú, hận thù đến khi nào nữa hả Ngô Nhân Dụng

Ngày: Tháng Tám 23, 2024Author: ivanlevanlan1 Bình luận

Còn cay cú, hận thù đến khi nào nữa hả Ngô Nhân Dụng
Lê Trung Thư
Bài viết “Hãy chôn cất Chủ nghĩa Cộng sản” trên mạng xã hội của tác giả Ngô Nhân Dụng đã đưa ra một ý kiến rất cực đoan rằng: “đề nghị đảng Cộng sản Việt Nam hãy chôn cất chủ nghĩa Mác – Lê nin. Hơn nữa, từ nay phải chấm dứt không tôn thờ một thứ chủ nghĩa hay lý thuyết kinh tế, chính trị nào nữa”. Rồi Ngô Nhân Dụng cho rằng “ông Nguyễn Phú Trọng luôn luôn khẳng định là: “Chỉ có chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa cộng sản mới có thể giải quyết triệt để vấn đề độc lập cho dân tộc”…Ngô Nhân Dụng là ai mà có thể lộng ngôn, láo xược đến vậy? Xin thưa, Ngô Nhân Dụng lớn lên và ăn học dưới chế độ tay sai Việt Nam Cộng hòa, tự xưng là một nhà văn, nhà thơ, một “huynh trưởng” hướng đạo, dạy văn chương ở một số trường trung học. Ngày 30/4/1975, khi chế độ tay sai mà y phục sự tan rã, y đã nhanh chân đào tẩu sang Canada. Tại đây, y cùng một số kẻ lập ra cái gọi là “Hội văn bút Việt Nam” và từ đó đến nay y trở thành một cây bút chống cộng chuyên nghiệp. Mọi sự việc diễn ra trên đất nước Việt Nam dưới con mắt của y đều trở nên xấu xa, tồi tệ. Vì hận thù, cay cú và cực đoan nên dù đã gần đất xa trời Ngô Nhân Dụng cũng chưa bao giờ từ bỏ sự hằn học với chế độ ta. Mang mặc cảm yếm thế của một kẻ “vong quốc” nơi xứ người nên ông ta quay ra định kiến với Đảng Cộng sản, định kiến luôn với cả quê hương đất nước. Chính vì tư duy đó mà ông ta không chịu và cố tình không chấp nhận những thông tin tích cực về sự phát triển của Việt Nam đang phát triển về kinh tế, ổn định về chính trị, người dân được sống ấm no, hạnh phúc. Những câu chuyện, tấm gương người tốt việc tốt nhan nhản khắp moi nơi hướng tới xây dựng đạo đức, chuẩn mực tốt đẹp của người Việt. Ông ta bằng chút “sức tàn, lực kiệt” của mình đang cố gắng thu hút sự chú ý bằng cách gào lên luận điệu của mình: “đạo lý ở Việt Nam đã suy sụp từ lâu rồi, kể từ khi cộng sản lên nắm quyền và khi họ chiếm miền Nam” và những luận điệu như đã nói ở trên.
Dù lấy bút danh là Ngô Nhân Dụng để tự nghĩ mình như quân sư Ngô Dụng ở Lương Sơn Bạc nhưng vì định kiến hẹp hòi và hận thù, cay cú nên Ngô Nhân Dụng vẫn luôn cho rằng nếu không đi theo con đường xã hội chủ nghĩa thì dân tộc Việt Nam đã không chậm phát triển, không có tham nhũng…; rằng, nếu đi theo con đường tư bản chủ nghĩa đất nước sẽ phát triển nhanh, xã hội sẽ tiến bộ và công bằng… Thực chất, những luận điệu ấy hoặc là quan điểm sai trái, thù địch, phản động; hoặc là không đủ khả năng nhận thức được xu thế tất yếu của lịch sử nhân loại.
Xuất phát từ nhận thức rằng, áp bức giai cấp là nguyên nhân căn bản, sâu xa của áp bức dân tộc, thì các chế độ người áp bức, bóc lột người trong lịch sử đều dẫn đến tình trạng dân tộc này đi áp bức, bóc lột dân tộc khác. Tình trạng này xuất hiện là do giai cấp thống trị về kinh tế trong một dân tộc luôn muốn củng cố địa vị kinh tế của mình thông qua bóc lột, đồng thời mở rộng sự ảnh hưởng của mình thông qua áp bức, nô dịch các dân tộc khác. Sự đô hộ của các nước đế quốc đối với các nước thuộc địa cuối thế kỷ XIX, đầu thế kỷ XX, về thực chất là sự bành trướng, áp bức bóc lột của giai cấp tư sản khi nó đã trở thành giai cấp lỗi thời về mặt lịch sử. Mặt khác, ở mỗi dân tộc nhất định, tính chất tiến bộ cách mạng hay bảo thủ, phản động của giai cấp giữ địa vị thống trị trong phương thức sản xuất sẽ quyết định tính chất của dân tộc. Giai cấp cách mạng, tiến bộ sẽ thúc đẩy sự phát triển của dân tộc theo hướng tiến bộ, cách mạng. Giai cấp lỗi thời, bảo thủ, lạc hậu, phản động sẽ kìm hãm sự phát triển của chính dân tộc ấy. Chẳng hạn, sự thống trị, áp bức, bóc lột của giai cấp tư sản nói lên tính chất tư bản chủ nghĩa của dân tộc đó. Trong xã hội ấy không thể có tự do thực sự cho tất cả mọi người. Khi giai cấp công nhân trở thành giai cấp lãnh đạo, xóa bỏ mọi áp bức, bóc lột, bất công thì dân tộc tư sản chuyển hóa thành dân tộc có tính chất xã hội chủ nghĩa. Dân tộc ấy thực hiện “quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc” cho tất cả mọi người. Chủ tịch Hồ Chí Minh đã khẳng định “Chỉ có chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa cộng sản mới giải phóng được các dân tộc bị áp bức và những người lao động trên thế giới khỏi ách nô lệ” và nhấn mạnh “cách mạng giải phóng dân tộc phải phát triển thành cách mạng xã hội chủ nghĩa thì mới giành được thắng lợi hoàn toàn”. Hơn nữa, chế độ xã hội chủ nghĩa ra đời sẽ tạo cơ sở kinh tế để nhân dân được ăn no, mặc ấm. Theo Chủ tịch Hồ Chí Minh “Dân chỉ biết rõ giá trị của tự do, của độc lập khi mà dân được ăn no, mặc đủ”. Chế độ chính trị của chủ nghĩa xã hội sẽ đảm bảo quyền lực thực sự thuộc về nhân dân. Chế độ xã hội trong chủ nghĩa xã hội sẽ đảm bảo cho quyền tự do, dân chủ, bình đẳng và tiến bộ. Khi nhân dân được thụ hưởng những lợi ích thực sự mà cách mạng đem lại, nhân dân các nước xã hội chủ nghĩa sẽ ra sức bảo vệ thành quả cách mạng, bảo vệ chế độ, qua đó góp phần củng cố độc lập dân tộc bền lâu.
Thực tế là từ năm 1945 đến nay, không chỉ có Việt Nam giành được độc lập từ sự đô hộ của chủ nghĩa thực dân, mà có nhiều nước từ Á, Phi đến Mỹ La tinh cũng giành được độc lập. Nhưng khi đi theo con đường tư bản chủ nghĩa, nhiều nước vẫn chìm trong bạo lực, chiến tranh, mâu thuẫn sắc tộc, nghèo đói. Các nước ấy bị chi phối, thao túng, và thực sự không có độc lập, tự do. Đến nay, Việt Nam chưa phải là quốc gia phát triển nhưng nếu tính từ năm 1945 thì nền độc lập của dân tộc Việt Nam mới được gần 80 năm và nếu tính từ năm 1975 thì dân tộc Việt Nam mới chấm dứt chiến tranh được gần 50 năm. Với từng ấy thời gian cho việc xây dựng và kiến thiết đất nước thì còn quá ngắn so với chế độ tư bản đã có hơn 500 năm kiến tạo. Tuy nhiên điều căn bản là, ngày nay, chế độ tư bản chủ nghĩa không phải là chế độ mà ở đó con người được giải phóng và phát triển thực sự; chế độ mà ở đó “Một bộ phận rất nhỏ, thậm chí chỉ là 1% dân số, nhưng lại chiếm giữ phần lớn của cải, tư liệu sản xuất, kiểm soát tới 3/4 nguồn tài chính, tri thức và các phương tiện thông tin đại chúng chủ yếu và do đó chi phối toàn xã hội”, do đó “Sự rêu rao bình đẳng về quyền nhưng không kèm theo sự bình đẳng về điều kiện để thực hiện các quyền đó đã dẫn đến dân chủ vẫn chỉ là hình thức, trống rỗng mà không thực chất”.
Những thành tựu và vị thế mà Việt Nam có được hiện nay là không thể phủ nhận. Sau hơn 38 năm đổi mới và 49 năm thống nhất đất nước, Việt Nam đã có “thế và lực” mới, đất nước “chưa bao giờ có được cơ đồ, tiềm lực, vị thế và uy tín quốc tế như ngày nay”, điều này đã được minh chứng rõ ràng trong thực tế. Việt Nam đã ra khỏi khủng hoảng kinh tế, kinh tế tăng trưởng khá và trở thành nước đang phát triển có thu nhập trung bình; hoàn thành sớm mục tiêu thiên niên kỷ của Liên hợp quốc về xóa đói, giảm nghèo, là điểm sáng về giảm nghèo trên thế giới. Mức sống, sức khỏe và tuổi thọ của người Việt Nam không ngừng được nâng lên, thể hiện ở Chỉ số phát triển con người (HDI) liên tục tăng trong bảng xếp hạng của Liên hợp quốc. Ðồng thời hàng loạt các chỉ số quốc gia của Việt Nam được cải thiện và vươn lên trên các bảng xếp hạng quốc tế, như Top 30 các quốc gia hùng mạnh nhất thế giới năm 2022; xếp vị trí 48/132 quốc gia về Chỉ số đổi mới sáng tạo toàn cầu (GII); cùng nhiều các chỉ số không ngừng được tăng cao như chỉ số năng lực cạnh tranh toàn cầu (GCI), chỉ số các nước an toàn nhất, chỉ số quốc gia hạnh phúc,… Ðây chính là những minh chứng rõ nét đã được cộng đồng quốc tế công nhận, cho thấy luận điệu phủ nhận những thành quả trên con đường quá độ đi lên CNXH ở Việt Nam của các đối tượng chống phá là hoàn toàn không có cơ sở.
Có thể nói, dù sử dụng cách thức chống phá nào, luận điệu cũ hay mới, nhưng mục tiêu cuối cùng mà các thế lực thù địch và những kẻ cay cú, hận thù như Ngô Nhân Dụng muốn đạt tới cũng chính là muốn Việt Nam thay đổi chế độ chính trị, từ bỏ sự lựa chọn con đường đi lên CNXH. Những cách thức mà các đối tượng sử dụng ngày càng tinh vi, khó nhận diện hơn. Hiện nay, chúng không chống phá một cách trực diện, mà thường đan cài, lồng ghép những luận điệu cũ và mới, những thông tin đúng và tin xấu độc, xuyên tạc, lồng ghép những vấn đề chính trị với tình hình văn hóa, xã hội trong đời sống hằng ngày nhằm làm cho nhân dân khó phân biệt, nhận diện và đề phòng, cảnh giác. Chính vì vậy mọi người dân cần hết sức tỉnh táo, có nhận thức chính trị đúng đắn, lập trường tư tưởng vững vàng trước những âm mưu, thủ đoạn chống phá của các thế lực thù địch, những kẻ cơ hội chính trị đầy tâm địa như Ngô Nhân Dụng, đồng thời tuyệt đối tin tưởng vào sự lãnh đạo của Ðảng, Nhà nước và con đường đi lên chủ nghĩa xã hội của nước Việt Nam chúng ta.