VỌNG TIỄN ANH NGOÀI SÂN TUYẾT – Luân Hoán
VỌNG TIỄN ANH NGOÀI SÂN TUYẾT
(tiễn anh Lê Ngọc Hiển, ra đi lúc 2 giờ sáng hôm nay, tại Đà Nẵng; sau ngày giỗ thân phụ đúng 1 ngày, nhưng thọ hơn 2 năm – 86 tuổi )
Luân Hoán
Đã vượt con số Tám Tư
của cha của nội, anh tôi hạ cờ
ra đi không mấy bất ngờ
vậy mà choáng váng trong ngơ ngẩn buồn
ra sân tuyết đốt thẻ hương
mấy mươi ngọn khói cùng vươn lên trời
khói bay hay là khói trôi
bình an hờ hững thảnh thơi lừng khừng
lòng vọng theo mắt rưng rưng
hình như đôi ngọn khói ngừng vẩn vơ
cây trơ cành nhánh ơ thờ
bỗng như bịn rịn khóc hờ giùm tôi
mây bay thanh thản đầy trời
khói hương khó nhập dòng trôi tìm về
tôi đứng giữa tuyết u mê
nhìn lên ngó xuống chưa hề hiểu ra
anh tôi đã thật đi xa
không còn nhắn hối về qua nữa rồi
tôi đúng là một thằng tồi
sợ buồn ly biệt trốn người thân yêu
tình đời chẳng có bao nhiêu
tôi không phung phí vẫn tiêu tan hoài
khóc anh qua tiếng thở dài
dòng chữ chao đảo run đôi vai gầy
đâu có chuyện gì đắng cay
chỉ buồn và tiếc thiếu ngày bên nhau
37 năm trước gục đầu
vào anh tiễn bước chân mầu nhiệm cha
bây giờ em ở quá xa
tiễn anh muốn giữ lệ mà không xong
bài thơ rời rã từng dòng
phải đi ít bước van lòng bình yên
anh ơi trên cõi vô biên
gặp ông cha đã thành tiên nhớ chờ
em lên, không thể hẹn giờ
chắc thua năm tháng ở nhờ thế gian
tiễn qnh cách biệt dặm ngàn
lòng tôi trong khói hương nhan tan dần
hai tay xuôi giữ thẳng thân
lâm râm như niệm mà không niệm gì
ngày nghiêng như thể thầm thì
ai rồi cũng phải ra đi thôi mà
dĩ nhiên tôi hiểu vậy mà
buồn nhân đôi ở tuổi già tiễn đưa
Luân Hoán
5.51PM- 16.3.2017
