KHA TIỆM LY Chu Vương Miện
KHA TIỆM LY
Chu Vương Miện
–
thủa trời đất thụi nhau tuí bụi
xã hội chừ ạch đụi triền mien
vuì nhau trong cõi thân tiền
tìm đâu Hồn Bướm Mơ Tiên thủa nào >
trên mặt ao toàn bèo xanh ngắt
gió tàn thu lác đác lá rơi
hoa đào rải rác thiên thai ?
dọc thơ Tống Biệt nhớ hoài Giáng Hương
ta với bạn có duyên kiếp trưóc
nên kiếp này hưũ phưóc gặp nhau ?
Tần Hoài giải nuớc chả sâu
Nghe thơ Dỗ Mục mà sầu ngổn ngang
Hậu Đình Hoa bàng hoàng tỉnh thức
Thương Nữ nào thương khóc quê hương ?
Tiệm Ly ơi>? giâc hoàng luơng
Kinh Kha sông Dịch 1 đường phải đi ?
NHẬM RƯỢU
Chu Vương Miện
–
uống rượu với Cao Tiệm Ly
với kinh Kha
vơí đĩ
chả khác nào ?
uống rưọu với con khỉ
–
uống với Diêm Vương
Bao Công
với Tú Bà
Sở Khanh
Quá chán chường
–
uống với Lỗ Tri Thâm
Võ Tòng dả hổ
Voới Từ Hải
thời thế bó tay
chả làm đuợc cái chó gì >
đôi líc phát khùng
–
uống rượu 1 mình
độc ẩm
trời đất bao la sầu
Chuyên Chư Lỗ Câu Tiễn
Cát Nhiếp
chừ lạc chốn nào >
–
1 mình 1 hũ rượu
uất cần câu
nhìn trời nhìn đất
uất quá
hét lên >
TỰ RO [KTL]
Chu Vương Miện
–
vất mẩu thuốc cuới cùng xuống dòng sông
mà long mình phơi trên kè đá
trời không xanh không tím không hồng
những óng khoí tàu mệt lả
[ Thơ Thanh Tam Tuyền ]
Ơi chuyện đời đuợc bỏ nơm dược cá
Cũng chỉ là buị sả gừng cay
Trong đất trời nam bắc dông tây
cụ Uy Viễn vẫy vùng đắc chí
ra tưóng võ vào tưóng văn noí cưoì hoan hỉ
thê thiếp đầy đàn phỉ chí rong chơi
cụ Cao Chu Thần thất thế 1 đời
nơi Quốc Oai bó tay mần giáo thụ
dăm đứa học trò
bầu bạn còng con cú
quân cũng không mà thần cũng không /
chuyện tự nhiên nước chẩy theo dòng
kẻ đắc thế và ngưoì chiụ chết
trong đất trời biết bao là hào kiệt
kẻ xênh xang võng lọng vinh qui
kẻ gian truâ tiếng bấc tiéng chì
tài cũng thế ? vô tài cũng vậy ?
1 thầy 1 cô 1 chó cái
học trò dăm đứa nửa ngươì
nửa ngợm nửa duơì ươi
quyết chí xoay bạch ốc lại lậu đài
chán 3 chữ chi hồ giả giã
thu chí lớn vẫy vùng biẻn cả
thế không thời đành bó 2 tay
giữa chợ đời trụ ở phủ Quốc Oai
làm khi mặt xanh đuôi dài mặt tráng
hết chủ sự qua hành tẩu sử quán
hết theo sứ thần qua Tân Gia Ba
đem tâm can yêu nuớc thương nhà
đành tan xac giũa pháp trưòng đen bạc