Tham nhũng chính trị tại Việt Nam
Tham nhũng chính trị tại Việt Nam
Nguyễn Quang
Tham nhũng chính trị chính là sự lạm dụng quyền lực mà các chính trị gia được giao phó để thu lợi riêng, với mục đích tăng quyền lực hoặc tài sản.
Tại Việt Nam xuất phát từ nền trị chính bất minh, luật pháp không dựa trên các giá trị phổ quát nhưng chỉ là nghị quyết của Đảng, nhất là qua chiêu bài Quốc tế vô sản song thật sự chỉ là hình thức của chủ trương nô lệ thời mới!
Họ Hồ khẳng định như sau: “Các cô chú nên nhớ điều nầy, ai có thể sai, nhưng Bác Staline, Bác Mao thì không bao giờ sai cả”! Hảo tề! Đã làm người mà không sai lầm chỉ là NGỢM!
Tố Hữu làm thơ “Bên nầy biên giới là nhà, bên kia biên giới cũng là quê hương”. Quê hương của ngàn năm nô lệ giặc Tàu đầy sự mỵ dân thời mới!
Kẻ bán nước, ôm chân đế quốc chính là Hồ Chí Minh và Phạm Văn Đồng. Bán nước có văn tự, có giấy tờ (công hàm) ký ngày 14-9-1958 cho Trung Cộng.
Nên hà tất dẫn đến một chế độ với bao hệ lụy tham ô, nhũng lạm! Thượng bất chánh, hạ tắc loạn! Qua sự kiện gây ồn ào một thời gian việc cha con thứ trưởng thường trực Bộ Thương mại bị bắt vì cáo buộc nhận tội hối lộ. Các vụ khác được công khai như các tổng công ty Dầu khí, Hàng hải, Thủy sản, Điện lực…và đặc biệt Vinashin đến Vinalines với người đứng đầu là Thủ tướng chính phủ!
Ông Phan Diễn, ủy viên Bộ Chính trị, thường trực Ban bí thư Trung ương Đảng, được trích lời nói: “Nếu chúng ta thực hiện được dân chủ thật sự ở các cơ quan, nâng cao tinh thần dám phê bình, nhận xét, đấu tranh vì lợi ích chung thì những vụ việc tiêu cực, tham nhũng sẽ khó thực hiện hơn.”
Mối quan hệ giữa tham nhũng và dân chủ đã được nhiều nhà nghiên cứu xác nhận, vì tham nhũng phá hủy các nguyên tắc giúp cho một xã hội dân sự phát triển!
Trong các báo cáo hàng năm của tổ chức Transparency International đều đặt trọng tâm vào vấn đề tham nhũng chính trị. Trong bản báo cáo 2004, Peter Eigen, Chủ tịch Transparency International, tuyên bố báo cáo là lời kêu gọi “Đưa sự liêm chính và trách nhiệm vào việc trị quốc, chấm dứt tệ hối lộ của các công ty đa quốc gia, và ngăn dòng lưu chuyển tài sản đánh cắp vào các trương mục ngân hàng bí mật tại phương Tây.”
Ông Chủ tịch viết tiếp: “Việc lạm dụng quyền lực chính trị để thu lợi riêng khiến những người nghèo nhất mất đi các dịch vụ xã hội cần thiết, tạo nên mức độ tuyệt vọng khơi mào cho xung đột và bạo lực.”
Vậy tham nhũng chính trị chính là sự lạm dụng quyền lực mà các chính khách được giao phó để thu lợi riêng, với mục đích tăng quyền lực hoặc tài sản.
Rõ hơn, Robin Hodess, một trong các tác giả báo cáo, đã nhấn mạnh: “Tham nhũng chính trị không nhất thiết dính đến việc tiền trao tận tay; nó còn có thể mang hình thức của việc ‘trao đổi ảnh hưởng’ hoặc ban phát đãi ngộ để khiến nền chính trị bị đầu độc và dân chủ bị đe dọa.”
Như vậy tham nhũng chính trị – political corruption – khác với tham nhũng ‘cò con’ của các viên chức ở chỗ chỉ xảy ra bởi các lãnh tụ chính trị, những người có thẩm quyền chi phối hoặc chủ động các quyền lợi của người dân.
Theo báo cáo 2004 của Tổ chức Transparency International, tham nhũng chính trị sẽ tác hại đến toàn xã hội như sau:
“Tại các nước đang phát triển, tham nhũng chính trị đe dọa sự sống còn của nền dân chủ, vì nó khiến cho các định chế dân chủ trở nên yếu ớt.
“Việc vén màn các vụ tham nhũng có thể gây sốc cho toàn xã hội. Nhưng một thực tế là trên thế giới, rất khó trừng phạt các lãnh tụ bị nghi ngờ tham nhũng.
“Nhiều lãnh đạo đã rời nhiệm sở hoặc qua đời trước khi tội của họ bị phanh phui.
Transparency International đưa ra một bảng những bị cáo tai tiếng, với ước tính tài sản họ đã lấy đi. Nó nhắc nhở người ta về tác động của sự lạm dụng quyền lực đối với một đất nước.
Ví dụ, cựu tổng thống Indonesia, Suharto, bị nghi đã biển thủ từ 15 đến 35 tỉ đôla. Slobodan Milosevic, cựu tổng thống Nam Tư, bị nghi đã lấy đi từ 2 đến 5 tỉ đôla.
Người đứng số mười trong danh sách, cựu tổng thống Philippines Joseph Estrada, bị nghi cuỗm khoảng từ 78 – 80 triệu đôla sau ba năm cầm quyền.
Tham nhũng của các chính trị gia là vấn đề gây bức xúc nhất trong dân chúng.
Phong vũ biểu đo lường thái độ người dân đối với tham nhũng – một phương pháp đo của Transparency International – thấy rằng nếu người dân có cây gậy thần cho phép loại bỏ tham nhũng trong một định chế duy nhất trong xã hội, thì đa số sẽ chọn việc diệt trừ tham nhũng trong các đảng phái chính trị.
Giới doanh nhân cũng cảm nhận các tác động của tham nhũng chính trị.
Một khảo sát của Diễn đàn kinh tế thế giới cho thấy giới doanh nhân tin rằng việc tài trợ tiền có ảnh hưởng lớn đến chính trị, và hối lộ là phương thức đạt các mục tiêu chính sách tại 20% các nước được khảo sát.”
Nạn tham nhũng ở Việt Nam xảy ra bất cứ ở đâu, bất cứ thời điểm nào, bất cứ hoàn cảnh nào và bất cứ con người nào (tất nhiên phải là người có chức, có quyền). Nó không phải chỉ còn là ung nhọt của xã hội, mà giống như những tế bào ung thư đang phát triển. Đến khi nó di căn, không phải mất chế độ mà là mất nước.
Chế độ cộng sản hiểu rất rõ điều này. Nhưng chống tham nhũng tức là chống chính họ. Cho nên chống tham nhũng trong giai đoạn này thực chất chỉ là “hô khẩu hiệu”.
– Diệt trừ tham nhũng: Từ bỏ chủ nghĩa Cộng sản!
– Diệt trừ tham nhũng: Tư hữu hóa toàn dân.
– Diệt trừ tham nhũng: Triệt để dân chủ hóa!
– Diệt trừ tham nhũng: Khởi đầu bằng tự do ngôn luận !
– Diệt trừ tham nhũng: Pháp luật nhằm cứu người, không phải để triệt hạ con người!
– Diệt trừ tham nhũng: Xây dựng đội ngũ tư duy chiến lược cho VN! Nhân cách lãnh đạo định hình nhân cách quốc gia!
– Diệt trừ tham nhũng: Xóa bỏ chế độ hộ khẩu để người dân an cư lập nghiệp.
-Diệt trừ tham nhũng: Xây dựng một nền giáo dục, y tế nhân bản.
– Diệt trừ tham nhũng: Thực hiện đoàn kết toàn dân! Chấp nhận đa nguyên .
– Diệt trừ tham nhũng: Sẽ tạo ra một nền ngoại giao lành mạnh vì hiện tại quan hệ đối ngoại là môi trường đại tham nhũng! Quốc nhục! Quốc nhục!
– Diệt trừ tham nhũng: Hầu thoát ra khỏi nền kinh tế tư bản hoang dã phục vụ các nhóm lợi ích. Tham nhũng hoành hành thống lĩnh đang làm băng hoại văn hóa và đạo đức toàn xã hội!
Mọi chân giá trị sẽ đến nếu chúng ta biết khởi đầu! Và xin nguyện cùng nhau không sợ hãi vì nơi đây mọi sự khởi đầu đều thường từ sự kết thúc!
Nguyễn Quang
*Nguồn: trích từ Tiểu luậnTham Nhũng và Nhân quyền Việt Nam, Amazon.com xuất bản và phát hành.
http://www.amazon.com/
(vào search, nhập 2 chữ: nguyen quang )