Cục đá thơ Bùi Minh Vũ
Cục đá
anh nhớ em
đêm ngắn một vòng tay cục đá
Anh hiểu giọt đau mau vứt bỏ khỏi dạ dày
Như cuối cùng chúng ta vứt cho nhau những đồng bạc giấy
ở ngả ba ngả tư
như khi ta nhắm mắt
giữ lại giọt buồn chia tay
giữ lại bóng hình vỡ ra tiều tụy
khi em bước tiếp với người đàn ông nhẫn nại đợi chờ
anh nhớ em
giá như chẳng có những khoảng cách
chỉ là nước
mênh mang tan trong
nhưng anh là cục đá thật thà
lăn lóc dọc đường
cục đá mùa đông
bơi trong giấc mơ em.