Trong chuồng ngựa thơ Bùi Minh Vũ
Trong chuồng ngựa
Bay trên búi tóc em bằng trái tim
Đôi tay cánh sao băng
Quập lại
Một lọn tóc
Im lặng nín thở ngừng đập
Anh thấy mình đớn hèn
Trú trong đất phì nhiêu
Run giọt sương mai
Những bức tường rêu
Con chim bay
người chạy
Anh và em cháy
Làm sao mang vác những cục đất dưới bàn chân
Gom những tiếng những hình những rên
Còn đó và vắng mặt
Mai nước đi qua
Mưa đi qua nắng đi qua ký ức nhòa
Lời cũng chỉ là gió
Thối miếu
Những con chim ăn mừng
Làm sao giữ lại
Hương bồ kết?
Khi ấy em
Trong nhà không cửa sau
Làm sao ra đứng
ruột đau
chín chiều mù những gò nhang ụ mối
Con đường cỏ chiếm
Mắt đầy gai bụi
trái tim cấy ghép
nắng mưa già nhăn
Chẳng bàn tay chận lại
Hàm răng chận lại
Nụ hôn ngăn lại
treo giá băng trên chiếc đinh móng tay
mắt rơi dài ngày
Trên đầu tân trang
trên vườn hoa nhựa
trong chuồng ngựa
khi ấy
anh qua những cấm kỵ
những chối từ
nhắm mắt những con đường
những bức rào những sông những núi
uống nước từ các đền
ăn vươn vải
thả áo quần
xuyên qua lỗ kim
đến nơi chẳng có người khạc nhổ
chẳng có sự ngoảnh mặt
chẳng có con mắt và trái tim rắn
đã phụt tắt sao trời
nhận sỉ nhục
anh dừng chân trước bài vở lòng
khi ấy chỉ còn sự phản bội bị lãng quên.