LỜI KÊU GỌI TOÀN DÂN XUỐNG ĐƯỜNG CỨU NƯỚC CỦA BÁC SỸ NGUYỄN ĐAN QUẾ –
LỜI KÊU GỌI TOÀN DÂN XUỐNG ĐƯỜNG CỨU NƯỚC
CỦA BÁC SỸ NGUYỄN ĐAN QUẾ –
UN APPEL POUR TOUT LE MONDE DU DOCTEUR PHAM DANG QUE :
DESCENDRE DANS LA RUE POUR SAUVER NOTRE PAYS
LỜI KÊU GỌI TOÀN DÂN XUỐNG ĐƯỜNG CỨU NƯỚC CỦA BÁC SỸ NGUYỄN ĐAN QUẾ
A CALL FOR ALL THE PEOPLE OF DOCTOR NGUYEN DAN QUE : ON THE STREET AND MANIFEST FOR SAVING OUR CONURTY
Đứng Lên Việt Nam!Đứng Lên Việt Nam!CÙNG TOÀN THỂ ĐỒNG BÀO VIỆT NAM YÊU QUÍ,Hãy đứng thẳng người hiên ngang tuyên bố: Tự Do hay sống nhục!Xuống đường dứt điểm độc tài nhũng lạm quyền thế: đòi việc làm, đòi cơm áo, đòi nhà ở, đòi được học hành; đòi được chăm sóc y tế; chống áp bức bất công, nông dân chống cướp đất canh tác, công nhân chống bóc lột sức lao động.Chúng ta muốn một xã hội công bằng, ai cũng được hưởng những Nhân Quyền căn bản như tự do thông tin, tự do phát biểu, tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do internet, tự do tôn giáo, tự do đi lại, tự do buôn bán, tự do nghiệp đoàn, tự do hội họp, tự do sinh họat chính trị đa nguyên đa đảng để người dân chọn người tài đức lãnh đạo quốc gia.ĐẤT NƯỚC LÂM NGUY !Bộ Chính Trị Đảng Cộng Sản Việt Nam và bạo quyền con đẻ để mất đất, mất biển. Chủ quyền Tổ Quốc bị đe dọa.Cũng Bộ Chính Trị Đảng Cộng Sản Việt Nam và bạo quyền con đẻ đã làm phá sản đất nước: Đầu tư lãng phí, thiếu hiệu quả; thiểu số quan tham quá giầu, đa số dân chúng quá nghèo; sinh họat đắt đỏ leo thang từng ngày; giá điện, nước lên, giá xăng dầu lại vừa tăng vọt; đồng tiền Việt Nam mất giá nặng, trong khi lương không tăng. Đầu tắt mặt tối suốt ngày vẫn không đủ sống, nhất là anh chị em lao động!Bất mãn bị đàn áp. Phản đối bị bỏ tù. Chóp bu đảng Nguyễn Phú Trọng và chóp bu bạo quyền Nguyễn Tấn Dũng triển khai tối đa công an trị và ngoan cố ngụy biện những sai lầm phản dân hại nước ngày càng chồng chất.Tòan dân hãy vùng lên để có ấm no, tự do và bảo vệ Tổ Quốc.XUỐNG ĐƯỜNG GIÁNG LIÊN TIẾP NHỮNG ĐÒN SẤM SÉT NGAY ĐẦU BỘ CHÍNH TRỊ ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM BUỘC CHÚNG PHẢI TRẢ LẠI QUYỀN LỰC VỀ TAY NHÂN DÂN.Giới trẻ Việt Nam, lực lượng phản ứng nhanh, có điện thọai di động dùng di động, có internet dùng internet, có loa dùng loa, có miệng dùng miệng để liên lạc, huy động, tổ chức quần chúng xuống đường biểu tình. Hàng triệu con tim yêu nước, tràn đầy nhiệt huyết, bừng bừng khí thế dời non lấp biển, hạ quyết tâm:– quét sạch độc tài cộng sản.– xây dựng Việt Nam Mới Tự Do, Dân Chủ, Nhân Bản và Tiến Bộ.HÃY XUỐNG ĐƯỜNG ĐỂ CỨU NƯỚC!MUỐN CỨU NƯỚC HÃY XUỐNG ĐƯỜNG!Bs Nguyễn Đan Quế.Tổng huy động Quần Chúng Xuống ĐườngTự Do Không Phải Tự Nhiên Mà Có!Tự Do Đâu Có Ai Cho Không!
Gợi ý:Ra đòn bất ngờ: công an tán thì ta tụ (biểu tình), công an tụ (đàn áp) thì ta tán.Cơ động địa điểm, ngày giờ tập trung.Biểu tình nhiều nơi để căng mỏng lực lượng công an.Tùy tình hình, nhanh chóng chuyển sang qui mô lớn, lấy số đông để áp đảo tinh thần chúng.
Xu thế Dân Chủ Hóa đang dâng cao ở Trung Đông và Bắc Phi cho dân tộc ta, nhất là giới trẻ các thành phố lớn ba miền đất nước – Saigon, Cần Thơ, Huế, Đà Nẵng, Hà Nội, Hải Phòng – vận may lịch sử chưa từng có, để đồng lọat xuống đường nói “KHÔNG” với độc tài đảng trị, trước bao nỗi thống khổ mà dân tộc ta phải triền miên nhẫn nhục chịu đựng trong suốt mấy chục năm qua.VIỆT NAM ƠI! TỔ QUỐC ƠI!
Tổ Quốc ơi! Đây tiếng kêu từ sông núi,Sục sôi trong tim tiếng mẹ gọi ngàn năm.Tiếng tiền nhân liều chết cứu non sông,Uống cạn chén hờn căm vì quốc nhục.Với thời gian không vơi bầu máu nóng,Hận Quê hương quằn quại gót xâm lăng.Héo hắt tâm tư dằn vặt âm thầm,Ôi quốc biến trong ta niềm uất hận!Phạm Hồng Thái xưa, danh thơm bất tận,Công chưa thành nhưng chí cả lưu danh.Ta nào dám sánh mình trang hào kiệt,Nhưng quốc thù trĩu nặng gánh trên vai.Kìa Cairo niềm tin thời đại,Kìa non sông loang máu lệ biển Đông.Đồng bào ơi! Mộng lấp bể vá trời,Hãy cùng nhau đứng dậy đi thôi.Hỡi ai cùng khát vọng tự do,Vá đi thôi dãy sơn hà rách nát!Khiêng lên vai mảnh tổ quốc điêu linh,Đứng lên đi cho đất mẹ phục sinh!Đau dân tộc, đau quốc gia tan tác,Thù xâm lăng thù bán nước tham quan.Đôi vai gầy thề cứu lấy giang san,Vì non sông đường gian khó đâu màng!LÊ CHÂNLỜI TẠ ƠN ĐẦU NĂM
Cảm ơn Anh đã chắt chiu từng giờ,Đến cùng tôi lao tù dệt ước mơ.Cảm ơn Chị đã dành bao thương mến,Đan tặng tôi chiếc khăn thêu màu cờ.Cảm ơn Cha những bước chân buồn bã,Đến cùng con nơi tòa án San Francisco.Cảm ơn Mẹ tấm lòng biển cả,Đùm bọc con ngày tháng lao tù.Cảm ơn đồng bào Hoa Kỳ, Nam, Bắc Cali,Dallas Fort Worth, Seattle, Phila, New Jersey.Bao năm rồi dầu ngày tháng qua đi,Trong tim tôi ơn Người mãi còn ghi.Từ Paris, Úc , Âu Châu nặng nợ,Canada hỡi! Ơn đồng bào khôn nguôi.Luân Đôn đó vẫn hoài trong nỗi nhớ,Nơi giúp tôi trổi dậy hồn thơ.Ơn Tổ Quốc ngàn đời ghi tạc dạ,Nghĩa đồng bào muôn thuở khắc tâm can.Xối máu nóng báo đền ơn Đất Nước,Góp sức mình cho lịch sử sang trang.Cảm ơn ai chuyến xe dài vô định,Đến cùng tôi nơi chốn Pháp đình.Cảm ơn người cho tôi một niềm tin,Đường gian nan không chiến đấu riêng mình.Hương ơi ! Gởi Hương bao ân tình,Tình non sông có Hương biển tình.Tôi xin nguyền con đường phía trước,Đó con đường Vị Quốc Vong Thân.Tôi cánh én trong đêm trường tịnh mịch,Đang thét gào giữa bão táp phong ba.Hỡi đồng bào, hỡi chiến hữu gần xa,Góp bàn tay diệt Cộng cứu sơn hà.Nguyễn Thị Ngoc Hạnh
MỔI NGÀY TA NHẬN MỘT BẢN TIN,TIN NGƯỜI RA VĨNH BIỆT CUỘC ĐỜI!ĐỂ LẠI TRONG TA NỖI LÒNG CHƠI VƠI,ĐAU HỜN NON SÔNG HỒN NGÚT LÊN KHƠI!NƠI VÙNG TRỜI XỨ HUẾ,HUẾ YÊU THƯƠNG MUÔN ĐỜI.CÓ NGƯỜI ĐANG CHỜ ĐỢI,ĐỢI TOÀN DÂN ĐÁP LỜI.XIN TẾ SỐNG ƠN NGƯỜI,NGƯỜI TÙ LƯƠNG TÂM ƠI!XIN QUẤN VÀNH TANG TRẮNG,KHÓC THƯƠNG AI MỘT ĐỜI.NHẬN NƠI TÔI HAI LẠY,LẠY ĐÁP TẠ TÌNH NGƯỜILẠY XIN NGƯỜI THA THỨVÌ THÂN TÔI BẤT TÀI .XIN GỞI AI MỘT THỜI ,THỜI DỌC NGANG BIỂN TRỜI .SAO ĐỂ THÂN LẦN LƯỢT,VÀO NGHĨA TRANG ĐÓN MỜI.TA PHẢI VÙNG LÊN THÔI,SỐNG CHẾT CHỈ MỘT ĐỜI.TIẾNG KÊU TỪ XỨ HUẾ,GỌI HỒN TA AI ƠI!HUẾ ƠI ! HUẾ TIẾNG VỌNG HỒN TA,ĐÔI VAI BÉ NHỎ SÓT XA SƠN HÀ.HUẾ ƠI ! NỢ NƯỚC TÌNH NHÀ,ƠN CHA NHƯ NÚI HẢI HÀ HỠI CHA.NĂM CHÂU BỐN BỂ NÀO XA,MAU VỀ XỨ HUẾ CÙNG CHA VÁ TRỜI.ƠN CHA LÀ MỘT BIỂN TÌNH,CON XIN GÓP CHÚT MÁU MÌNH CHA ƠI!LÊ CHÂNThơ của tôi chính là suối lệ,Là vết thương đang rỉ máu trong lòng.Là tiếng nấc tận hồn tôi uất nghẹn,Hòa trong tim rực lửa hờn căm.
Thơ của tôi chính là tiếng thét,Xé không gian về lại quê nhà.Cùng đồng bào tôi trong ngày hội mới,
Tổ Quốc ơi! Mãnh liệt réo hồn tôi.Thơ của tôi ướp bằng nước mắt,Khóc quê nhà đang quằn quại thê lươngHỡi đồng bào! Hỡi Tổ Quốc thân thương!Ta liều chết để muôn người được sống.Tổ Quốc ta, phải chính tay ta giành lại,Dù phải đánh đổi bằng tất cả máu xương.Đồng bào ơi! Ta quyết chọn con đường,Con đường máu – là con đường cứu nước.Tiền nhân ta bao đời lao phía trước,Giặc vào đây dày xéo núi sông nhà.Giặc vào đây dày xéo mả ông cha,Bọn qủy đỏ đang dẫm chà đất nước..
Quê hương tôi ngập tràn bao tiếng nấc,Biến đau thương thành sức mạnh đi thôi.Cùng tòan dân ta xây mộng vá trời,Vung kiếm thép giữa biển trời dậy sóngXưa tiền nhân cỡi voi giết giặc,Dưới trăng soi bao độ tuốt gươm mài.Tiếc kiếp này ta không được làm trai,Để chí cả được tung hoành tứ hải.Thân nhi nữ nhưng ta nào há ngại,Bão táp phong ba vùi dập cuộc đời.Hồn Trưng Vương đang trổi dậy nơi nơi,Gương ái quốc ta soi đường cứu nước.Lê ChânVĩnh Biệt Cộng Đảng Bán Nước Hại DânVĩnh biệt đảng cộng sản,Ta vĩnh biệt ngươi.Đảng tội đồ dân tộc,Mi cần phải ra đi.Vĩnh biệt đảng cộng sản,Hãy về với Lê NinVới Bác Mao “Vĩ đại”Mà khóc than tội tình.Vĩnh biệt đảng cộng sản,Ác đảng của toàn dân.Mi gieo bao núi hận,Máu lệ chảy thành sông.Vĩnh biệt đảng Cộng sản,Thế giới vĩnh biệt ngươi.Nhân lọai đang mở hội,Tự Do đang đón mời.Vĩnh biệt đảng Cộng sản,Tổ phụ ngươi còn gì?Đám tham quan ô lại,Mi một lũ bất tri.Đây non sông nước Việt,Còn mãi mãi lừng uy.Thái Thú kia vĩnh biệt,Dân tộc hết chia ly.Ta về lại quê hương,Làm viên gạch lót đường,Cùng tòan dân đứng dậy,Ác đảng phải cút đi!LÊ CHÂNHẸN NHAU TẠI SÀI GÒNHẹn anh tại Sài gòn,Ngày hội lớn quê hương,Hẹn em lòng đất nước,Cùng nhau ta xuống đường,Làm ngọn triều dân tộc,Làm làn thác tràn dâng,Thúc giục nhau tiến bước,Xua tan bóng đêm trường,
Sài gòn đó đã lừng uy một thuở,Sài gòn giờ hơi thở nhỏ lệ rơi,Sài gòn xưa rực rở một góc trời,Sài gòn nay giặc dày xéo tả tơi,
![]()
Em còn nhớ ngày nào trên biển cả,Bám chiếc phao tìm sự sống mong manh,Em còn đó vết đau bị vò xé,Xác mẹ hiền đành thủy táng biển đông,Anh còn nhớ tháng ngày tù oan nghiệt,Tìm tự do trước nanh vuốt đại dương,Giữa ngàn khơi anh mơ một thiên đường,Mơ ngày về Sài gòn trong yêu thương,Giờ đến lúc thắp lên ngàn ánh đuốc,Để Sài gòn rập bóng cờ vàng bay,Để tòan dân xây dựng lại tương lai,Để non sông quét sạch bóng độc tài,Hẹn gặp nhé giữa sài gòn diễm tuyệtÁc đảng kia phải vĩnh biệt ra đi,Tuổi trẻ hỡi! đây ngút ngàn ý chí,Tuổi trẻ ơi! Ta hãy dậy mà đi,Trả lại ta Sài gòn ngàn yêu qúy,Trả lại ta Sài gòn thuở lừng uy,Trả lại ta xanh biếc dãy sơn hà,Trả lại ta xương máu của Ông Cha,Lê Chân



