Thư Nữ Sĩ CAO MỴ NHÂN Viết Cho Phù Hư dật sĩ Võ Thạnh Văn Tác Giả KINH VÔ THƯỜNG

Thư Nữ Sĩ CAO MỴ NHÂN

Viết Cho Phù Hư dật sĩ Võ Thạnh Văn

Tác Giả KINH VÔ THƯỜNG

Thư gởi Phù Hư dật sĩ,

Chiều 18 tháng Tư (2008), xe UPS chuyển tới cho CAO tôi thùng đồ vuông vắn như mặt đất buổi sơ khai. CAO tôi vô tâm vô ý, cứ đinh ninh rằng Văn Bút Tây Bắc Hoa Kỳ gởi đến 10 cuốn Bút Hoa, bèn cất ngay, chẳng buồn mở ra xem.

Tới tối, chợt thấy góc thùng quá có tên VÕ THẠNH VĂN, chột dạ, bèn mở. Hóa ra là kho tàng chữ nghĩa mà buổi tham dự giới thiệu văn nghiệp MINH ĐỨC HOÀI TRINH (do Võ Thạnh Văn làm MC), CAO tôi ngay tình nhắc đến mối sơ giao một người tên VĂN họ VÕ là cả kho báu tài hoa… thì hóa ra là thật, chẳng phải xã giao.

Mở thùng sách, nhìn quyển THƯỢNG của bộ KINH VÔ THƯỜNG, CAO tôi tự hãnh diện về chính mình… vì tâm trí còn sáng suốt tinh tường… nhìn người đã thấy ngay sự nghiệp. Rồi mở quyển KINH, CAO tôi đi từ ngạc nhiên nầy đến ngạc nhiên khác. Đầu tiên, HÀ Chưởng Môn viết bài Tựa (Cát Bụi 1) phiêu bồng. Thế mới xứng với 70 nghìn chữ trong KINH VÔ THƯỜNG của Phù Hư dật sĩ… chứa đựng toàn lời lẽ triết ngôn của một triết nhân thi sĩ. Và như thế mới xứng là bài Tựa cho KINH, cho KỆ.

 

Lật từng trang. Đọc. CAO chợt thấy có cái gì đó nơi KINH VÔ THƯỜNG quá quyến rũ. Trong nỗi ưu tư tự phát từ thân phận con người, CAO tôi bèn làm bài thơ “LỜI MỞ VÔ THƯỜNG” (April 18th, 2008) để hân hoan chào mừng một HIỆN TƯỢNG. Lại đọc tiếp, bất ngờ bài TỰA của Linh Mục Học Giả Giáo Sư CAO PHƯƠNG KỶ… với những lời lẽ uyên bác thông thái trang trọng uy nghiêm của một bậc tu hành.

 

Tiếp, bài BẠT của DUY VĂN ở cuối tập CÁT BỤI 2.

Thoạt đầu, CAO tôi không nghĩ bài BẠT của DUY VĂN hay đến thế. Sau cùng, thấm cái LẼ ĐẠO trong BẠT, và thêm một lần nữa CAO tôi phục Phù Hư Dật Sĩ là… qua mắt Thánh… Tất cả đã hiện nguyên hình: VÕ THẠNH VĂN đã linh cảm, đồng thời có thể nói, kinh qua cuộc sống bèo bọt muôn muôn vàn vàn tiểu ngã trầm luân… Phù Hư Dật Sĩ đã thấu triệt được là ai làm được… ai không… các sự việc ở đời… Có nghĩa là không lầm vậy.

 

Thế nên, sáng nay, April 20th/2008, CAO tôi lại cảm tác làm bài “AM MÂY THÁNG TƯ” để bày tỏ mối cảm tình và lòng ngưỡng mộ trước một TÀI HOA thực sự tài hoa. [Trở về thực tại, trước hết, hãy cho CAO tôi cám ơn sự ưu ái của một kẻ tiểu bối (Phù Hư tiểu bối) đã dành cho một bậc Tiền Bối (CAO MỴ NHÂN Tiền Bối)].

 

Xin góp một ý nhỏ: Đã có TỰA rất văn chương của Thi Lão HÀ THƯỢNG NHÂN, một cái TỰA khác (CB#2) rất uyên bác cao xa của Linh Mục Học Giả Giáo Sư Tiến Sĩ CAO PHƯƠNG KỶ, thêm bài BẠT đầy văn chương của Giáo Sư NGUYỄN LIỆU, nhà thơ NGÔ ĐỨC DIỄM, nhà thơ NHỊ THU, nhà thơ DIÊN NGHỊ, nhà thơ CUNG DIỄM… bài BẠT rất đạo học của DUY VĂN… đủ để thổi thốc 10 tập CÁT BỤI của KINH VÔ THƯỜNG thành cơn bão lốc trùm lấy nhân gian, mịt mù huyền ảo… thì năm ba dòng cảm xúc ngẫu hứng bất chợt… của CAO MỴ NHÂN tôi… liệu có nên phô trương chăng?

 

Mấy ngày qua và cho mãi đến hôm nay, CAO tôi đã đọc lại suốt mấy nghìn câu KINH VÔ THƯỜNG để thẩm thấu nỗi ưu tư (mà hỷ xả), hân hoan (mà đau xót)… của một con người PHÙ HƯ mai danh ẩn tướng… Thật vô lý, lẽ ra, tác giả VÕ THẠNH VĂN phải lăn xả vào cuộc đời, phải dành lấy chiến thắng…!!!…

 

CAO tôi dẫu sắp sửa đến tuổi cổ lai hy, nhưng vẫn luôn xếp cho mình một chỗ đứng. Bởi vì kế thừa tính tự lo toan của MẸ VIỆT NAM (như trong khúc bi hận anh hùng ca TRƯỜNG SA HUYẾT HẬN của Phù Hư Dật Sĩ VÕ THẠNH VĂN), và, CAO tôi vốn xuất thân từ các đoàn thể thanh thiếu niên, Hướng Đạo, Quân Đội… không thể ngồi diện bích lâu hơn một công tác xã hội đang chờ đợi.

 

Sau cùng, hãy nghe đây: nầy Phù Hư Dật Sĩ VÕ THẠNH VĂN tiểu bối, hãy hy sinh, hãy chịu khó, hãy tiến lên, hãy bước ra khỏi động, hãy chui ra khỏi hang, hãy thôi ẩn dật, hãy dấn thân, hãy phục vụ cho đời. Nầy tiểu bối, thân chúc vạn an, mọi điều tốt đẹp. Tái bút: Chúa Nhật, May 4th, 2008, CAO tôi sẽ có mặt tại San Jose, CA, Trung Tâm VIVO, từ 1:00 giờ trưa đến 5:00 giờ chiều.

 

Mong gặp.

Hawthorne, April 20th, 2008

CAO MỴ NHÂN

Trả lời
Chuyển tiếp
Mời Vo Thanh Van trò chuyện

Bình luận về bài viết này