Chiến tranh Việt Nam và ngày 30 tháng 4 dưới mắt TS Cù Huy Hà Vũ
Chiến tranh Việt Nam và ngày 30 tháng 4 dưới mắt TS Cù Huy Hà Vũ
Huy Phương Thứ Năm, 29 tháng 4 2010
Hình: Cù Huy Hà Vũ
Cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt (phải) và Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ
Chia sẻ
Tin liên hệ
- Hoa Kỳ: Việt Nam cần trả tự do ngay cho Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ
- VN tăng cường thương mại, quan hệ khu vực 35 năm sau cuộc chiến
- Tuyên bố của nhà báo Bùi Tín nhân ngày 30-4-2010
- Việt Nam kỷ niệm 35 năm ngày kết thúc chiến tranh
- Những giây phút trước lúc Sài Gòn thất thủ 35 năm trước
- TS Cù Huy Hà Vũ: Ðồng hành quân sự với Hoa Kỳ là mệnh lệnh của thời đại
VOA: Thưa Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ, nhiều người cho rằng trong chiến tranh Việt Nam người Mỹ không thua trận trên chiến trường mà thua tại sân nhà, do các làn sóng phản chiến trên các đường phố Hoa Kỳ lúc bấy giờ. Một trong những người này là Tiến sĩ Roger Canfield đã nói như vậy trong một cuốn sách của ông ấy mới đây. Tiến sĩ nghĩ sao về nhận định này?
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Hoa Kỳ cho rằng họ can thiệp quân sự ở Việt Nam là nhằm ngăn chặn sự bành trướng của chủ nghĩa cộng sản mà Miền Bắc Việt Nam là “tiền đồn” ở Đông Nam Á trong bối cảnh chiến tranh lạnh. Vì vậy, việc Hoa Kỳ đã thua trong chiến tranh Việt Nam đương nhiên có nghĩa họ đã bại trận trước chủ nghĩa cộng sản, điều mà Nhà trắng và nhiều người khác hẳn không thể và không muốn chấp nhận.
Vậy cần phải có một lý giải khác về thất bại quân sự của Hoa Kỳ tại Việt Nam và tôi cho rằng Tiến sĩ Roger Canfield đã đi theo hướng đó bằng cách cho rằng Hoa Kỳ thua trận là do người dân nuớc này phản chiến.
Quan điểm của cá nhân tôi là Hoa Kỳ đã thật sự thua trên chiến trường Việt Nam và các làn sóng phản chiến trên các đường phố New York, Washington… chỉ là hệ quả, phản ánh sự mất kiên nhẫn của người dân Mỹ, đặc biệt trước thiệt hại quá lớn về sinh mạng của lính Mỹ.
Thực vậy, ngoài con số hơn 300.000 lính Mỹ bị thương, số lính Mỹ chết trong “Chiến tranh cục bộ” từ 1965 đến 1968 tại Miền Nam Việt Nam là khoảng 58.000, gấp đôi số lính Mỹ chết trong chiến tranh Triều Tiên từ 1951 đến 1953, trong khi cộng sản Triều Tiên còn có sự hỗ trợ của gần 3 triệu lượt quân Trung Quốc.
VOA: Vậy theo ý ông chủ nghĩa cộng sản đã thắng Hoa Kỳ tại Việt Nam cách nay 35 năm?
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Có một thực tế là Mỹ đã thua trận trước các lực lượng cộng sản Việt Nam nhưng điều này tuyệt nhiên không có nghĩa chủ nghĩa cộng sản đã thắng Mỹ.
Như chúng ta đã thấy, chủ nghĩa cộng sản dưới màu sắc chủ nghĩa xã hội chưa bao giờ là một hiện thực ở Việt Nam bởi cho đến ngày hôm nay hệ tư tưởng ấy vẫn chỉ là “định hướng” như chính ban lãnh đạo cộng sản Việt Nam thừa nhận.
Nói cách khác, tính ưu việt hay hơn hẳn của chủ nghĩa xã hội so với chủ nghĩa tư bản mà Hoa Kỳ đại diện chưa bao giờ được chứng minh ở Việt Nam nên sẽ là quàng xiên khi nói rằng bên chiến thắng trong cuộc chiến tranh Việt Nam là hệ tư tưởng cộng sản. Sự sụp đổ ngoạn mục của Liên Xô và phe xã hội chủ nghĩa ở Đông Âu vào cuối những năm 80 của thế kỷ trước chỉ có thể xác nhận quan điểm này của tôi.
VOA: Vậy theo Tiến sĩ, Hoa Kỳ thua trong chiến tranh Việt Nam là vì những lý do gì?
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Phải khẳng định rằng không có sự giúp đỡ đắc lực của Liên Xô và Trung Quốc thì khó có thể tưởng tượng nổi Hà Nội đã có thể giành chiến thắng trước Hoa Kỳ. Tuy nhiên, phương tiện chiến tranh mà các lực lượng cộng sản Việt Nam nhận được từ hai cường quốc cộng sản này chắc chắn không thể bì được với phương tiện chiến tranh mà Hoa Kỳ sở hữu tại chiến trường cả về số lượng lẫn chất lượng.
Để nói rằng, sự giúp đỡ mà Liên Xô và Trung Quốc đã dành cho Việt Nam trong cuộc chiến với Mỹ là đặc biệt quan trọng nhưng rõ ràng không phải là nhân tố quyết định chiến thắng của Việt Nam.
Tất nhiên không ai có thể sửa lại được lịch sử nhưng theo tôi, lẽ ra đã không có chiến tranh Việt Nam và tất nhiên đã không có chuyện Hoa Kỳ thua trận nếu như siêu cường quốc này đã không cố tình mắc sai lầm trong đánh giá đối phương. Thực vậy, việc Hoa Kỳ bao cho Pháp đến 80% chi phí quân sự vào giai đoạn cuối của cuộc chiến tranh Đông Dương lần thứ nhất rốt cuộc không cứu vãn nổi sự thất bại của Pháp ở Điện Biên Phủ vào năm 1954 ngay từ lúc đó đã chứng tỏ ưu thế về phương tiện chiến tranh không phải cái để bảo đảm chiến thắng trước những chiến binh Việt Nam cộng sản.
Nói cách khác, lẽ ra chiến tranh Việt Nam đã có thể tránh được nếu như trước đó Mỹ đã không ngộ nhận những người lính của Tướng Giáp là những rô-bốt của Trung Quốc và Liên Xô, hay lính đánh thuê cho chủ nghĩa cộng sản, nếu như Hoa Kỳ đã dụng công để hiểu người Việt.
VOA: Như vậy phải chăng ý Tiến sĩ muốn nói rằng muốn xử lý quan hệ với Việt Nam, thì điều kiện tiên quyết là phải hiểu người Việt? Nếu đúng vậy thì tại sao?
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Khi tiến hành chiến tranh ở Việt Nam, Hoa Kỳ đã quy những người cộng sản Việt Nam và những người ủng hộ họ vào chủ nghĩa cộng sản, tức những người này được điều khiển bởi một hệ tư tưởng duy nhất là chủ nghĩa cộng sản. Sai lầm chết người của Hoa Kỳ chính là chỗ này: người Việt có hệ tư tưởng riêng của họ nên không còn chỗ cho hệ tư tưởng khác, mà ở đây là chủ nghĩa cộng sản, trú ngụ.
Hiểu như thế thì chủ nghĩa cộng sản chỉ là phương tiện mà người Việt sử dụng để phục vụ hệ tư tưởng riêng của mình.
Như vậy, Hoa Kỳ vào Việt Nam là để đánh chặn hệ tư tưởng cộng sản nhưng thực tế lại phải giao chiến với hệ tư tưởng của người Việt, điều mà Hoa Kỳ không hề tính tới trước khi lâm trận nên thất bại là tất yếu.
VOA: Ông vừa nói người Việt có một hệ tư tưởng, vậy hệ tư tưởng đó là gì, thưa ông?
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Việt Nam là một nước đa sắc tộc và người Việt chiếm tới 90% dân số, do đó cái tên Việt được các triều đại phong kiến Việt Nam dùng để chỉ cư dân và làm cơ sở để đặt tên nước như Đại Cù Việt, Đại Việt rồi Việt Nam.
Người Việt hiện nay còn được gọi là người Kinh. Còn tại sao có cái tên này thì chưa có nghiên cứu nào, từ điển nào đề cập. Nhưng theo tôi, cái tên “Kinh” là đặt theo tên của Kinh Dương Vương, thủy tổ của người Việt theo huyền sử và điều này chứng tỏ người Việt rất có ý thức về nguồn cội của mình.
Như vậy, có thể nói dân tộc Việt Nam là một dân tộc thuần Việt suốt chiều dài lịch sử và chính đặc điểm “thuần Việt” này đã hình thành cho người Việt tư tưởng Một dân tộc, Một quốc gia hay Dân tộc đồng nhất với Quốc gia, để từ đó đi đến nguyên lý bất di bất dịch: không thể có độc lập dân tộc thực sự với một quốc gia bị chia cắt về lãnh thổ, hay độc lập dân tộc phải gắn liền với thống nhất lãnh thổ quốc gia, thống nhất đất nước.
Cũng phải nói rõ rằng sự hình thành của người Việt miền Nam Việt Nam là do di dân từ Bắc Việt Nam xuống. Thực vậy, năm 1611, Chúa Nguyễn Hoàng là bề tôi Nhà Hậu Lê, đã từ Thuận Hoá, tức là Quảng Trị – Thừa Thiên – Huế ngày nay, là nơi ông trấn thủ, thực hiện cuộc Nam tiến đầu tiên để mở rộng bờ cõi Đại Việt xuống phía Nam.
Do đó, cái gốc Bắc của người Việt Miền Nam bản thân nó đã là một sự kháng cự khủng khiếp chống lại mọi toan tính hay hành vi chia cắt miền Nam khỏi miền Bắc.
Nhà thơ Xuân Diệu, bác ruột và là cha nuôi tôi, trong cuộc diễn thuyết đầu tháng 12/1945 tại Hà Nội với tiêu đề không gì rõ hơn: “Miền Nam nước Việt và người Việt Miền Nam” kêu gọi thanh niên Miền Bắc gia nhập các đội quân Nam tiến để cùng “đồng bào” Nam bộ chống Pháp tái chiếm, đã nhắc tới cái đau đáu nguồn cội của những người Việt theo Chúa Nguyễn Hoàng vào Nam bằng những câu thơ bất tử của Huỳnh Văn Nghệ: “Ai về Bắc ta theo với/Thăm lại non sông giống Lạc Hồng/Từ độ mang gươm đi mở cõi/Trời Nam thương nhớ đất Thăng Long”.
Tóm lại, hệ tư tưởng của người Việt là Việt Nam là một thể thống nhất và vì vậy là sự phủ nhận chủ nghĩa ly khai. Tôi gọi hệ tư tưởng ấy của người Việt là chủ nghĩa Nhất thể Việt, tạm dịch là Vietnamunism, tương tự như chủ nghĩa Bài Ly Khai vậy.
Tôi cũng khẳng định rằng một dân tộc có hệ tư tưởng của riêng mình là bất diệt.
VOA: Lịch sử Việt Nam là sự đan xen của các cuộc chiến tranh vói nước ngoài và các cuộc nội chiến. Vậy liệu chủ nghĩa Nhất thể Việt hay chủ nghĩa Bài Ly Khai của người Việt mà ông vừa nói tới liệu có mâu thuẫn với các cuộc nội chiến không, thưa ông?
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Đúng là lịch sử Việt Nam không chỉ gồm các cuộc chiến tranh giành độc lập dân tộc và vệ quốc. Thế nhưng có một điều vô cùng đặc biệt và tưởng chừng mâu thuẫn là các cuộc nội chiến lại không dẫn đến sự chia cắt lãnh thổ mà ngược lại, củng cố sự thống nhất của quốc gia.
Thực vậy, các cuộc nội chiến đều nổ ra vào giai đoạn thoái trào của triều đình đương thời như một sự tất yếu để bầu chọn người lãnh đạo mới của quốc gia. Điều này là cốt tử đối với người Việt vì nếu không kịp thời thay thế triều đình suy vi thì Việt Nam sẽ là miếng mồi ngon cho phong kiến Trung Hoa. Nghĩa là “Nội chiến hay là Chết” trong bối cảnh Việt Nam luôn bị nước lớn phương Bắc này rình rập thôn tính.
Tóm lại, cần xem nội chiến như chất kháng thể có sẵn trong cơ thể quốc gia Việt Nam có chức năng can thiệp kịp thời để lành mạnh hoá cơ thể.
Cũng bởi đều nhằm tới sứ mạng quốc gia ấy nên không bên tham chiến nào có ý đồ cát cứ, ly khai dẫn tới chia cắt lãnh thổ quốc gia. Nghĩa là “được ăn cả, ngã về không” như cách nói dân gian và thỏa hiệp nếu có thì chỉ là tạm thời.
Điển hình cho quyết tâm nội chiến để duy trì và củng cố sự thống nhất quốc gia Việt Nam là Chúa Nguyễn Ánh. Sau khi đánh bại Chúa Trịnh rồi Triều Tây Sơn trong cuộc nội chiến nổ ra khi Triều Lê mạt vận, Nguyễn Ánh lên ngôi Hoàng đế và để chứng tỏ thống nhất đất nước là mục tiêu tối thượng của cuộc chiến do ông tiến hành, đã ghép chữ đầu của Gia Định là thủ phủ Miền Nam với chữ cuối của Thăng Long là kinh đô Nhà Lê ở Miền Bắc để làm niên hiệu Gia Long.
Để nói thống nhất Bắc-Nam, thống nhất đất nước Việt Nam là vấn đề có tính lịch sử, là yêu cầu tối thượng của hệ tư tưởng của người Việt hay chủ nghĩa Nhất thể Việt và vì vậy là bất khả kháng. Do không hiểu được người Việt như thế nên Hoa Kỳ đã can thiệp quân sự nhằm duy trì Vĩ tuyến 17 chia đôi Việt Nam và thất bại là cái giá phải trả.
VOA: Vậy theo Tiến sĩ, chiến tranh Việt Nam kết thúc vào ngày 30/4/1975 là cuộc chiến của Hoa Kỳ hay là nội chiến giữa người Việt với người Việt?
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Theo tôi chiến tranh Việt Nam là cuộc chiến tranh của Hoa Kỳ được bắt đầu từ cuối cuộc chiến tranh của Pháp tại Đông Dương khi Hoa Kỳ quyết định tài trợ 80% chi phí cho cuộc chiến tranh này như đã đề cập. Tuy nhiên cuộc chiến tranh này của Hoa Kỳ lại dẫn đến cuộc chiến huynh đệ tương tàn giữa những người Việt. Vì vậy nói chiến tranh Việt Nam là một cuộc nội chiến là không sai nhưng đó chỉ là một cuộc chiến trong một cuộc chiến khác, cuộc chiến tranh do Hoa Kỳ tiến hành.
Trên thực tế, giai đoạn sau khi Hoa Kỳ rút quân khỏi Việt Nam vào năm 1973 theo Hiệp định Paris được các chuyên gia quốc tế gọi là giai đoạn “Việt nam hoá” chiến tranh của Hoa Kỳ.
Chính vì vậy tôi cho rằng ngày 30/4/1975 là ngày kết thúc cuộc chiến tranh của Hoa Kỳ tại Việt Nam, đồng thời cũng là ngày kết thúc cuộc nội chiến giữa những người Việt.
VOA: Ông nghĩ sao về cách diễn đạt của ban lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam và nguyên cả bộ máy tuyên truyền cho rằng ngày 30/4/1975 là “Ngày giải phóng Miền Nam” ?
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Khi nói “giải phóng Miền Nam” thì không thể không xác định giải phóng Miền Nam khỏi ai, khỏi cái gì.
Trước hết, chắc chắn không phải “giải phóng Miền Nam” khỏi sự chiếm đóng của Hoa Kỳ vì ngày 30/4/1975 quân đội cộng sản nhận sự đầu hàng của Tổng thống Việt Nam Cộng hoà Dương Văn Minh, đó chưa kể Hoa Kỳ đã rút hết quân khỏi Miền Nam từ năm 1973 theo Hiệp định Paris.
Vậy chỉ còn khả năng “giải phóng Miền Nam” khỏi chế độ tư bản, kẻ thù của chủ nghĩa xã hội theo học thuyết Mác – Lê nin. Tại thời điểm năm 1975 thì đúng là như vậy do có sự ngộ nhận của một bộ phận những người cộng sản Việt Nam, mà bằng chứng là các chiến dịch “cải tạo công thương nghiệp tư doanh” và “tập thể hoá nông nghiệp” trên cơ sở quốc hữu hoá cơ sở sản xuất, đất đai thuộc sở hữu tư nhân do chính quyền mới tiến hành ngay sau đó.
Tuy nhiên tại thời điểm hiện nay thì quan niệm đó chắc chắn không chỉ là lỗi thời mà còn là phản động theo đúng nghĩa đen của từ này vì ban lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam đã công khai đi theo con đường tư bản chủ nghĩa.
VOA: Ông có thể chứng minh điều này được không vì cho đến thời gian gần đây, lãnh đạo đảng Cộng sản Việt Nam vẫn tuyên bố kiên định với chủ nghĩa Xã hội?
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Cốt lõi của chủ nghĩa xã hội theo học thuyết Mác-Lê Nin là kinh tế Nhà nước chỉ huy hay kinh tế tập trung, kinh tế tư nhân được coi là “bóc lột người” bị loại trừ. Thế nhưng nền kinh tế xã hội chủ nghĩa đã phá sản tuyệt đối vào năm 1985 khi chính sách giá-lương-tiền của Chính phủ Việt Nam gây lạm phát tới 900%, dẫn đến kinh tế tư nhân hay kinh tế thị trường được Đảng cộng sản Việt Nam phục hồi tại Đại hội 6 của Đảng vào năm sau, 1986.
Nhưng phải đến năm 1990 thì chủ nghĩa tư bản mới được chính danh bằng Luật Công ty và doanh nghiệp tư nhân. Và Đại hội 10 của đảng Cộng sản Việt Nam diễn ra cách đây 4 năm đã hoàn tất công cuộc phá bỏ chủ nghĩa xã hội bằng cách chính thức cho phép đảng viên làm kinh tế tư nhân.
Ngoài ra, hai giai cấp được đảng Cộng sản Việt Nam coi là nòng cốt xây dựng chủ nghĩa xã hội và là đối tượng được hưởng sự chăm sóc đặc biệt của chế độ này là công nhân và nông dân, Búa và Liềm ấy, hiện nay trên thực tế lại thuộc những người cùng khổ của xã hội, tựa những gì mà Nguyễn Ái Quốc đã mô tả cách đây 90 năm trong báo Le Paria – Người cùng khổ.
Thực vậy, ở nhiều địa phương công nhân bị bóc lột và bị xúc phạm nhân phẩm thậm tệ, không có quyền đình công trên thực tế, còn nông dân thì bị chính quyền công nhiên chiếm đoạt đất đai, nguồn sống có thể nói là duy nhất của họ.
VOA: Nếu vậy tại sao ban lãnh đạo đảng Cộng sản Việt Nam vẫn tuyên bố kiên định chủ nghĩa xã hội theo học thuyết Mác-Lê nin, thưa ông?
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Sở dĩ có chuyện ban lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam nói một đằng, làm một nẻo là vì họ sợ mất quyền lợi của bản thân. Thực vậy, nếu chính thức tuyên bố từ bỏ chủ nghĩa xã hội thì Đảng cộng sản Việt Nam sẽ mất độc quyền lãnh đạo đất nước trong khi quyền lực lại là phương tiện làm giàu của đại đa số đảng viên có chức vụ.
Tóm lại, việc duy trì cho Đảng cộng sản Việt Nam độc quyền lãnh đạo đất nước không gì khác hơn là để phục vụ lợi ích phi pháp của một nhóm nhỏ trong Đảng cộng sản Việt Nam, đi ngược lại lợi ích của tuyệt đại đa số nhân dân trong đó có hàng triệu đảng viên cộng sản và vì vậy quyết không thể kéo dài hơn được nữa!
Do đó, để tránh cho ban lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam một sự sụp đổ như đã diễn ra với các chính thể cộng sản tại Liên Xô và Đông Âu, thậm chí tồi tệ hơn rất nhiều vì hành xử của tuyệt đại đa số quần chúng nhân dân đáng tiếc là vẫn đậm chất nông dân theo đó cách mạng đồng nghĩa với trả thù, phục hận, cách duy nhất là mau chóng thực hiện chế độ đa đảng, điều mà Hiến pháp Việt Nam chưa bao giờ cấm và bản thân Hồ Chí Minh người sáng lập Đảng cộng sản Việt Nam đã chủ trương và thực hiện.
VOA: Nghĩa là Tiến sĩ cho rằng cách diễn đạt “Ngày giải phóng Miền Nam” theo ban lãnh đạo đảng Cộng sản Việt Nam và bộ máy tuyên truyền bây giờ là không đúng?
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Đúng như vậy và vì thế cần phải bỏ. Đó là chưa kể cách diễn đạt này dễ bị diễn giải thành “Miền Bắc thôn tính Miền Nam” và trong trường hợp đó lại trở thành mầm mống gây chia rẽ Bắc – Nam không chỉ trong nhân dân mà trước hết và ngay trong chính nội bộ những người cộng sản.
Mặt khác, không thể nào thực hiện được hoà hợp, hoà giải với những người Việt bên kia chiến tuyến như Nhà nước cộng sản Việt Nam chủ trương nếu Nhà nước này vẫn duy trì cách diễn đạt mang đậm chất “thắng – thua” như trên.
Mặc dầu vậy, không thể phủ nhận tính lịch sử của ngày 30/4/1975 vì đó là ngày đất nước Việt Nam thống nhất sau 30 năm chiến tranh, độc lập dân tộc được Chính phủ Hồ Chí Minh mà phụ thân tôi, Cù Huy Cận là bộ trưởng thành viên, tuyên ngày 2/9/1945 đến lúc đó mới thực sự trọn vẹn.
So với những nước khác cũng bị Chiến tranh lạnh chia cắt thì đó dứt khoát là một kỳ tích của người Việt Nam. Thực vậy, mãi 14 năm sau bức tường Berlin mới sụp đổ còn bán đảo Triều Tiên thì chưa biết khi nào mới có thể chứng kiến Bàn Môn Điếm được tháo dỡ. Hoàn cảnh Trung Quốc và Đài Loan tuy có khác đôi chút, nhưng cũng vậy, chưa biết bao giờ mới chung một màu cờ.
Do đó “Ngày thống nhất đất nước” theo tôi là thích hợp nhất để diễn đạt ngày 30/4/1975 và cũng là trung thành với nguyên lý “Độc lập dân tộc gắn liền với thống nhất đất nước” của chủ nghĩa Nhất thể Việt hay hệ tư tưởng của người Việt.
VOA: Chúng tôi được biết vào tháng 3 vừa qua, Tiến sĩ có gửi lãnh đạo Nhà nước Việt Nam kiến nghị xây Đài tưởng niệm chung cho các chiến sĩ hy sinh trong chiến đấu bảo vệ Hoàng sa và Trường Sa, trong đó ông đề nghị tôn vinh các quân nhân quân lực Việt Nam Cộng Hòa đã hy sinh bằng cách công nhận họ là liệt sĩ. Xin ông cho biết mục đích khi ông đã đưa ra sáng kiến này?
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Thực lòng khi đưa ra Kiến nghị tôi không nhằm bất cứ mục đích chính trị nào mà chỉ đơn giản nghĩ rằng tất cả những ai đã hy sinh để bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam đều có quyền được Nhà nước thay mặt nhân dân Việt Nam tri ân và tri ân một cách xứng đáng.
Trừ những kẻ phản bội Tổ quốc Việt Nam, không ai có quyền tước đoạt cái quyền thiêng liêng ấy của những người lính Việt Nam Cộng Hoà đã ngã xuống trong cuộc chiến bảo vệ Hoàng sa, lãnh thổ thiêng liêng của Việt Nam.
Tất nhiên khi Kiến nghị này được Nhà nước Việt Nam nghiêm túc thực hiện thì đó sẽ là sự khởi đầu quan trọng cho hòa hợp, hoà giải giữa những người Việt từng ở hai bờ chiến tuyến.
Nhưng để có được hoà hợp, hoà giải dân tộc thực sự và bền vững thì Nhà nước Việt Nam phải thay đổi căn bản tư duy về vấn đề này.
VOA: Ông có thể nói rõ hơn về chuyện thay đổi căn bản tư duy này, chẳng hạn thay đổi như thế nào, thưa Tiến sĩ?
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Hoà hợp, hoà giải dân tộc là xuất phát từ lợi ích chung, lợi ích quốc gia nên dứt khoát không phải là sự ban phát của nhà cầm quyền mà phía bên kia là kẻ chịu ơn, không phải là sự tha thứ, khoan dung dành cho những đứa con hư biết hối lỗi như cách Nhà nước Việt Nam thể hiện bấy lâu nay.
Hoà hợp, hoà giải dân tộc là biết tôn trọng và tốt hơn nữa, biết nhân nhượng những quan điểm chính trị khác biệt, kể cả đối lập để phụng sự Tổ quốc Việt Nam một cách tốt nhất, hiệu quả nhất. Nói cách khác, hoà hợp, hoà giải dân tộc là chấp nhận chung sống của các quan điểm chính trị khác biệt
Cần lưu ý rằng chính sách đoàn kết toàn dân tộc mà Nhà nước Việt Nam luôn đề cao trước hết phải là đoàn kết chính trị, tức đoàn kết các quan điểm chính trị khác biệt bởi nếu cùng chính kiến thì cần gì phải đoàn kết.
Tổ quốc Việt Nam không của riêng ai và vì vậy sẽ là có tội nếu Nhà nước Việt Nam chần chừ hoặc tồi tệ hơn, không thực tâm thực hiện hoà hợp, hoà giải dân tộc để mọi người Việt bất luận chính kiến đều có cơ hội cứu nước trước nguy cơ Trung Quốc xâm lược Trường Sa nói riêng, lãnh thổ Việt Nam nói chung, rõ ràng hơn bao giờ hết!
Nhân đây một lần nữa tôi kêu gọi ban lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam mau chóng thực hiện chế độ đa đảng ở Việt Nam bởi nếu không, Hoà hợp, hoà giải dân tộc sẽ lại trở thành Lừa dối dân tộc với hậu họa đã có thể nhìn thấy trước.
VOA: Xin cảm ơn Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ về sự chân thành và thẳng thắn cũng như thời gian mà ông đã dành cho chúng tôi trong cuộc phỏng vấn này.
Cam on ba Dang Tuyet Mai,tho ba viet co nhieu diem tien bo.toi nghi qua khu cua dan toc minh rat dau thuong,nguoi Viet minh giet hai lan nhau ma khong thuong tiec,gio la luc chung ta thuc tinh lai la dung bao gio de qua khu dau thuong do tai dien,toi biet dau do van con bat dong chung kien nhung tai sao minh la nguoi Viet voi nhau lai khong ngoi lai voi nhau gop y voi nhau nhung cau nhe nhang va co tinh chat xay dung nhi.Chung ta hay cung nhau chung lung dau cat de xay dung Viet nam dang hoang hon to dep hon co duoc khong cac vi?
kinh chao Tien si Cu Huy Ha Vu !
Toi rat nguong mo cha cua tien si va bac cua tien si,toi doc nhieu va rat thich tho cua Huy Can va Xuan Dieu,tho cua cac vi rat hay. trong sang va sau sac,toi nghi ten tuoi co ho mai khac ghi trong long nguoi yeu tho.
Tien si la con la chau cua hai vi sao khong giong cac vi nhi.Tien si on ao va bong bot qua.Tien si song trong nhung lua quen roi do vay tien si khong hieu gi ve cuoc song cua dan thuong dau.Trong tat ca nhung bai viet cua tien si toi chua thay bai viet nao phan tich co tinh thuyet phuc ve thuc trang ve xa hoi ,ve cuoc song cua nguoi dan.Tien si phan tich mong lung qua,doi hoi phai the nay phai the kia.Tien si khong thanh tam/Toi mong rang tien si song co trach nhiem hon voi nhan dan.
Thưa anh Cù Huy Hà Vũ tôi chỉ hỏi anh một điều thôi
Cuộc chiến đẫm máu giữa người Việt với người Việt kết thúc vào ngày 30/4/1975 là cuộc chiến giữa hai “chủ nghĩa Nhất thể Việt hay hệ tư tưởng của người Việt” với nhau à? Nếu vậy thì nguyên nhân tại đâu lại có cuộc chiến huynh đệ tương tàn ấy? Vì chủ nghĩa Tư bản hay chủ nghĩa nhất thể Việt như anh nói. Nếu là vì tư bản Thì tại Mỹ còn nếu tại chủ nghĩa nhất thể việt thì tại ai? Bởi vì anh nói chiến thắng 30/4/1975 không phải là của chủ nghĩa cộng sản. Tóm lại tôi chẳng hiểu anh nói gì, mớ lý luận của anh nó cứ cop nhặt thế nào ấy. pha tạp quá.
Không thể phủ nhận được rằng VN rất cần những nhân cách lớn để tạo ra những động lực xây dựng cuộc sống tốt đẹp hơn.Tuy nhiên, nhu cầu cấp bách đó của xã hội ta đã không được đáp ứng trong suốt 65 năm qua. Sự nhầm lẫn về nhân cách bỉ ổi của các nhà lãnh đạo nhà nước VN đã tạo ra những hệ hậu quả trầm trọng cho xã hội ta đối với những giá trị đạo đức chung của xã hội cũng như cuộc sống lầm than của 86 triệu đồng bào ta. Nó tạo ra cơ hội cho những kẻ lợi dụng, đốn mạt, hèn hạ và những kẻ mất hết tính người, vô đạo đức nhân danh những tín điều cao cả “của dân, do dân và vì dân” để phục vụ những mục đích ích kỷ của mình, đó là bè lũ “đảng giả danh cộng sản VN”. Mặt khác, có người vô tình, có người hữu ý, có người bán rẻ lương tâm tạo nên sự hỗn loạn trong dư luận thí dụ Quí Thanh, Công Tâm, Trần Chung Ngọc, Vũ Hải Triều, Nguyễn Hữu Ước, Sang Trọng Hùng Dũng, Nguyễn Chí Vịnh, Đặng Vũ Giang, đại úy công an Minh chó, đại úy bộ đội cũng Minh chó luôn …
Trong sự hỗn loạn đó, sự thật về nhân cách Sang Trọng Hùng Dũng và Quí Thanh đã bị làm ngơ.
Với mục đích càng giầu càng tốt, Nguyễn Tấn Dũng đã tự đặt mình vào vị trí của một người hùng đông nam Á thông qua 1 hãng đổ rác của Đức. Quí Thanh, Công Tâm, Trần Chung Ngọc, Vũ Hải Triều, Nguyễn Hữu Ước, Nguyễn Chí Vịnh cũng vì mục đích đó đã bán rẻ lương tâm của mình cho bè lũ bành trướng Bắc kinh, chúng không cảm thấy nhục khi ôm mông bọn Tầu khựa.
Trong hòan cảnh đất nước và dân tộc đang trầm luân trong bể khổ, đang dẫy dụa tuyệt vọng để thóat khỏi những cái vòi hút máu dơ bẩn của bè lũ giả danh đcsvn thì có 1 vị anh hùng dõng dạc tuyên bố : ” hỡi bè lũ thú dữ khát máu, hãy trả tự do ngay lập tức cho đồng bào của tao”. Người đó là tiến sỹ luật Cù Huy Hà Vũ. Anh đã không làm hổ thẹn truyền thống vì nước vì dân đấu tranh không khoan nhựơng của gia đình mình, của cha mình là bác Cù Huy Cận – người đã góp công sức khai sinh ra đất nước này.
Sau một thời gian dài đi du học và đã báo cáo bảo vệ luận án tiến sỹ luật, Cao học văn chương, Đại học Chính trị (Sciences Po) thành công tiến sỷ CHHV đã bất đầu sự nghiệp chống bán nước của bè lũ 14 tên Trần Ích Tắc và chống cướp nước của thằng đồ tể khổng lồ khát máu, bảo vệ Tổ quốc VN thân yêu và đồng bào nô lệ đau khổ. Chỉ những ai vừa mù, vừa điếc, vừa câm, vừa lọan thần kinh hoặc cố tình nhắm mắt làm ngơ mới không thấy những hoạt động xã hội của Tiến sĩ Luật Cù Huy Hà Vũ đã đem lại nhiều cảnh báo tích cực cho đời sống xã hội nước ta lâu nay, đó là vụ :
– Vụ kiện đòi duy trì cảnh quan đồi Vọng Cảnh Huế chống lại việc xây dựng trục lợi trái phép;
– Vụ phát hiện đàn Âm Hồn tại Thừa Thiên thờ các chiến sĩ trận vong chống giặc Pháp xâm lược từ cuối thế kỷ XIX;
– Vụ nhận cãi cho giáo dân xứ đạo Cồn Dầu Đà Nẵng;
– Vụ kiện rầm trời đất đòi công lý cho bà Mẹ Việt Nam Anh hùng bị mất đất oan ức đến chết ở thành phố Hồ Chí Minh;
– Vụ kiện Trung tướng Vũ Hải Triều về việc vị tướng này tuyên bố công khai tại một hội nghị là đã phá hoại của nhân dân.
– Vụ nhận làm cố vấn pháp lý cho trang mạng Bauxite Việt Nam đòi ngừng khai thác bô-xit bán nguyên liệu thô của đất nước, cũng như lên tiếng bảo vệ người điều hành trang mạng vô cớ bị lục soát nhà và thẩm vấn vào ngày 13/01/ 2010 và kéo dài trong suốt 22 ngày. Đặc biệt là vụ tự mình dũng cảm khởi kiện vua tham nhũng Nguyễn Tấn Dũng vì đã ký quyết định bán nước, khai thác bô-xít vừa sai luật vừa có khả năng tác hại tới cả kinh tế, văn hóa và quốc phòng của ta gần như ra đời chỉ ít lâu sau bản Kiến nghị xin ngừng khai thác bô-xít với hàng mấy ngàn chữ ký của trí thức và các tầng lớp dân chúng trong ngoài nước ngày 12/04/ 2009;
-Vụ yêu cầu bè lũ khốn nạn 14 tên vô liêm sỉ không được trang bị súng cao su cho ngư dân rồi đẩy họ ra biển làm bia cho bọn Tầu khựa tập bắn. Còn quân đội và hải quân VN ăn hại đái nát, mặc dù ăn lương của nhân dân nhưng chỉ mải mê kiếm tiền đút túi mình, quên cả nhiệm vụ của chúng là bảo vệ nhân dân và bảo vệ Tổ quốc.
– Và rất nhiều lần phát biểu trên các phương tiện truyền thông cả trong và ngoài nước mà chủ đề không bao giờ đi xa khỏi những lo lắng cho vận mệnh đất nước của một trí thức không còn trẻ lắm.
Suốt 25 năm, từ 1979 đến 2004, Vũ không đi du học thì cũng đến cơ quan để làm việc và lĩnh
lương chết đói. Vũ đã không thèm ăn cắp, ăn cướp giống như bọn quan tham khác, cụ thể là hầu như tất cả quan lại trong bộ máy nhà nước khổng lồ, vô tích sự, ăn hại đái nát và sống bám vào mắu mủ của nhân dân. Bọn sâu mọt béo húp híp đó là công an, thuế quan, chánh án, thẩm phán, ủy viên bộ chính trị, ủy viên ban chấp hành TƯ đảng, ủy viên TƯ đảng, thứ bộ trưởng, chủ tịch và phó chủ tịch các tỉnh+ huyện+ xã, thống đốc ngân hàng nhà nước và các phó của hắn, chủ tịch nước, chủ tịch quốc hội, hải quan, các tập đòan lớn của nhà nước như Vinashin EVN Petrovietnam…, viện kiểm sát nhân dân tất cả các cấp…tất tần tật trừ mấy anh an ninh mạng nghèo đói vì chả ai đút lót cho các anh ấy qua màn hình bao giờ.
Mọi chuyện bỗng trở nên dễ hiểu khi sau những vụ kiện đó, năm 2006, Vũ đã nộp đơn tự ứng cử chức Bộ trưởng Bộ Văn hóa -Thông tin. Bởi vì đất nước này đếch có thằng cán bộ nào vì nước vì dân cả, chúng chỉ vì minh thôi. Nhưng Vũ cũng biết rằng 1 mình Vũ không thể diệt hết sâu được mà phải cả dân tộc cơ.
Hết phần 1.
Trong bối cảnh 1 xã hội điên đảo hiện nay tại VN, 1 lũ sâu mọt đục ruỗng và làm mục nát cả 1 ý thức hệ của cả 1 dân tộc, đã làm cả dân tộc nghèo, đói, bệnh họan, ù lỳ, sợ hãi, mê muội, lạc hậu Vũ đã ngày đêm trăn trở, Vũ phải làm gì để cho xã hội có sự công bằng, hiến pháp và pháp luật được tôn trọng, nhân dân được ấm no . Vũ quyết định dùng sở học của mình là luật, là công lý để phục vụ đất nước, phục vụ nhân dân và chống lại sự chà đạp thô bạo lên hiến pháp, lên pháp luật và chà đạp lên công lý của 14 tên mọi rợ chuyên dùng luật rừng Trường sơn để hành xử. Vũ phải chống lại 1 đàn sâu đông vô số kể, chính 1 con sâu bự trong 14 con sâu chúa ” chủ tịch quốc hội” Nguyễn Sinh Hùng còn phải công nhận : “Sai thì phải sửa, làm 10 việc tốt cũng có thể có một việc sai. Nếu cách chức hết thì lấy ai làm việc. Cứ nói theo quy định của pháp luật, nhưng pháp luật cũng có cái đạo, cứ dẹp đi là bầu không kịp”. Như vậy Vũ đã nhìn thấy 1 sự thật mà chính 14 thằng đểu cáng vĩ mô nhất của mọi thời đại cũng bắt buộc phải thừa nhận ” nếu cách chức những quan lại gian tham thì phải cách chức hết cả cái chính quyền này.”
Di sản của dân tộc cũng như di sản của nhân loại là vô cùng quí báu và ai cũng phải có trách nhiệm giữ gìn chúng cho thế hệ mai sau. Và hơn ai hết Vũ ý thức được điều này qua vụ kiện album Chat với Mozart của ca sĩ Mỹ Linh và nhạc sĩ Dương Thụ năm 2006 để bảo vệ di sản thế giới và giữ bản quyền thân nhân của họ. Và Vũ quyết liệt hơn nữa trong việc bảo vệ di sản của dân tộc ta qua vụ Kiện Ủy ban nhân dân tỉnh Thừa Thiên – Huế năm 2005 cố tình hủy hoại di sản của dân tộc mà lãnh đạo tỉnh Thừa thiên Huế vì quyền lợi riêng của 1 vài người đã đi đại tiện vào dư luận “mặc kệ báo chí nói, dự án Vọng Cảnh cũng phải “nghiến răng” mà làm”. Bọn sâu mọt không hề sợ gẫy răng, chúng có rất nhiều răng và răng của chúng mọc cực nhanh.
Và tính toán của bản thân Vũ để định hướng đường lối đấu tranh chiến lược là dùng sở trường cuả mình ” công lý và luật pháp” để chống sở đỏan của 14 tên quan tham dơ bẩn là ” bất công và vô hiến” này càng trở nên rõ ràng hơn khi năm 2007, Vũ tiếp tục ứng cử đại biểu quốc hội. Như thế, văn hoá dân tộc, di sản của đất nước hay tinh hoa văn hoá nhân loại… đều được Vũ biến thành vũ khí sắc bén cho cuộc đấu tranh vì dân, vì nước của mình.
Cho đến giai đoạn này, con đường Vũ đi là con đường của đầy chông gai, của hy sinh, của gian khổ, của mất mát, của tù đầy, của chết chóc. Và đến giai đọan này tham vọng của Vũ về 1 đất nước công bằng cho mọi người dân và cơm no áo ấm cho tất cả đồng bào thân yêu của Vũ đã thể hiện rất rõ ràng, ai cũng nhìn thấy rõ. Những cố gắng hết mình của Vũ chỉ nhằm 1 mục đích duy nhất đánh thức dư luận ù lỳ của xã hội VN và báo động cho quốc dân biết Tổ quốc đang lâm nguy, tất cả hãy vùng lên bảo vệ Tổ quốc và bảo vệ chính mình. Và mục đích của Vũ đã đạt được, bằng chứng là dư luận đã được đánh thức, mọi người đã dám xuống đường thể hiện ý chí của mình. Vũ đã trở thành anh hùng của dân tộc ta như Kinh Kha người nước Vệ, như Hector thành Troy, như Turnus người Rutuli (giáo sư Ngô Bảo Châu). Vũ đã xé tọac màn đêm mù mịt đang bao phủ xã hội VN và bước ra với hào quang chói lọi. Từ đây, Vũ xuất hiện nhiều hơn trên các phương tiện truyền thông, nói năng về lý tưởng một cách tự tin hơn và thực hiện những vụ kiện nguy hiểm hơn cho chính bản thân mình.
Vào ngày 19/6/2010, trong bài phỏng vấn của Đài Tiếng nói Hoa Kỳ VOA, Vũ đã nêu ra yêu cầu xóa bỏ điều 4 cực kỳ vô lý của Hiến pháp nước CHXHCN, bởi vì VN không phải là nhà nước XHCN gì hết mà chỉ là 1 chế độ phát xít pha lẫn mafia và mạo danh cộng sản mà thôi. Hơn nữa dân tộc ta không bao giờ chọn bọn đểu vĩ mô giả danh CS làm người lãnh đạo của mình, và càng không bao giờ chọn chúng làm người lãnh đạo duy nhất và lãnh đạo vĩnh viễn lại càng không. Trả lời phỏng vấn của Đài Tiếng nói Hoa Kỳ VOA ngày 29/4/2010, Vũ đã bình luận về Chiến tranh Việt Nam, đó là 1 cuộc chiến tranh nồi da sáo thịt, huynh đệ tương tàn. Và kẻ chiến thắng là đcs Liên xô, đcs Trung quốc, đcs VN và người chiến bại là dân tộc VN, là bè mẹ VN tóc bạc lưng còng. Trả lời phỏng vấn đài VOA về cuộc tranh chấp chủ quyền Biển Đông, Vũ cho rằng đồng hành quân sự với Hoa Kỳ để đối phó với Trung Quốc là “mệnh lệnh của thời đại”, bởi vì Mỹ đã nhìn thấy dã tâm bành trướng của bè lũ bá quyền từ 66 năm trước và Mỹ muốn dân tộc VN không bị rơi vào thảm họa mất nước. Sự chuyển biến trong nội dung, đối tượng đề cập và thông điệp của các phát ngôn qua miệng Cù Huy Hà Vũ cho thấy Vũ đã nhắm tới một mục tiêu rất lớn, đó là 1 xã hội công bằng, hạnh phúc, độc lập, tự do, hùng mạnh và dân chủ cho dân tộc ta. BBC tiếng Việt, Đài châu Á tự do và RFI chào đón Vũ với một mật độ thường xuyên và những lời bình trịnh trọng. Vũ đã chính thức trở thành lá cờ đầu chống bán rẻ Tổ quốc, chống độc tài, chống tham nhũng, chống bá quyền, chống vi hiến, chống phản dân hại nước, chống hủy hoại triệt để môi trường sống của con cháu, chống 1 bầy sâu tởm lợm bò lổm ngổm khắp nơi trên VN. Vũ đã trở thành lương tri của thời đại, Vũ đã trở thành biểu tượng của tự do và dân chủ của dân tộc VN anh hùng.
Hết phần 2.